Thứ Ba, 1 tháng 5, 2012

Thơ Trần Vân Hạc



TRẦN VÂN HẠC

BÙA YÊU
Trai rừng
Giấu bùa yêu
trong tiếng khèn
Chợ xuân
Giữa dặt dìu kèn lá
Da diết đàn môi
Bùa yêu ngỏ lời
Có lòng thì về
Ta thành chồng
thành vợ
Gái núi
như bị bắt hồn bắt vía

Trai rừng
Giấu bùa yêu
Vào gấu váy vợ
Lũ trai bản
chỉ dám mộng mơ
Gái núi
Giấu bùa yêu
vào trong câu thơ
Vụt bay lên
thành bình minh mai sớm
.
CHỈ CÒN CÂU KHẮP

Câu khắp chạm vào môi em
Ngân xanh ngàn lá trái tim nõn nà
Thế rồi xuân đất trời hoa
Cùng em say lửa hoan ca hội xòe
Gió xuân như chợt mê đi
Chỉ còn câu khắp đương thì vút lên
* Khắp: Hát dân gian Thái
* Xòe: Múa dân gian Thái
.
ĐƯỜNG THÊU MÙA XUÂN
.
Em thêu tiếng khèn xuân
Thêu niềm vui hò hẹn
Thêu bao điều thầm kín
Thành piêu hồng xốn xang

|Đêm hạn khuống bâng khuâng
Lửa hội xòe bay nhảy
Lời trao duyên đêm ấy
Thổi hồn vào đường kim

Em thêu ánh bình minh
Sắc đào, ban đương độ
Thêu tình yêu muôn thuở
Cháy bỏng tự bao đời

Thêu nhà sàn anh ơi
Trăng đậu hoa khau cút
Thêu trái tim thổn thức
Lời yêu chưa tỏ bầy

Tết “sài pheng” bằng mây
Thêu “cút piêu” bằng nắng
Lựa tiếng pí làm kim
Câu khắp xe chỉ biếc

Nắng xuân hồng rón rén
Theo đường kim yêu thương
Thêu tình yêu bản mường
Ngàn năm không vơi cạn

* Sài pheng: tua vải màu trên khăn piêu của thiếu nữ Thái
** Cút piêu: nút thắt bằng vải trên khăn piêu
*** Pí: sáo
.
GẶP EM TÂY BẮC

Gặp em sao ngỡ như mơ
Bến xuân mong đợi bến chờ người ơi
Khăn piêu ai vắt ngang trời
Cho câu khắp bỗng đâm chồi nở hoa
Giấu câu thơ trong nụ hoa
Cài lên mái tóc hương thoa má hồng!

Bây giờ biết có còn không
Áng mây thắp lửa nhuốm hồng bình minh?
.
GỌI BẠN TÌNH

Dậy đi em
Dậy đi em
Anh hồi hộp nâng khèn
Trăng vàng sóng sánh
Dặt dìu dòng suối âm thanh
Nhà sàn đợi chờ thao thức

Đầu khèn
chạm vào hò hẹn
Sao hôm đậu xuống mái nhà
Đêm trở mình da diết nhớ sàn hoa
Đầu khèn
chạm vào đợi chờ
Sao mai lung linh cửa sổ
Hội hái hoa ban nọong ơi
Trái tim chung đôi e ấp lời bầy tỏ

Đầu khèn
chạm vào mong nhớ
Trăng neo khau cút* bâng khuâng
Trinh trắng hoa ban
Thắm tình hoa mạ**
Cầu thang rạo rực rung rinh
Em như nàng tiên mùa xuân
Bước ra từ câu khắp

* Khau cút: biểu tượng hình trăng khuyết ở đầu hồi nhà sàn người Thái đen.
** Hoa mạ: một loại hoa màu vàng, nở vào mùa xuân, rất đẹp.
.
ÁO CÓM EM

Chiếc áo cóm* em ơi
Thân thương mà bỡ ngỡ
Xa. Lòng day dứt nhớ
Sao như là bùa yêu

Em mỗi sáng mỗi chiều
Tay trồng bông dệt vải
Sợi nhớ nào xa ngái
Lựa đan cùng sợi thương

Áo mang hồn quê hương
Gọi xuân về tình tự
Bước xòe em lộc nhú
Mắc pém vờn giao duyên

Núi đồi xuân dâng men
Áo bồi hồi thổn thức
Cả đất trời náo nức
Căng đầy mùa sinh sôi

Chiếc áo cóm nọong ơi
Ấp iu tình đôi lứa
Trái tim yêu thắp lửa
Nõn nà xuân tinh khôi

* Áo cóm: áo ngắn mặc ngoài bó sát người của con gái Thái.
** Mắc pém: cúc bạc hình con bướm
.
TIẾNG KHÈN

Vút lên từ con tim
Rộn ràng như vó ngựa
Chuốt chọn từng sợi gió
Thông vi vút non ngàn
Gom muôn ánh trăng rằm
Sóng núi dâng mê mướt
Chắt bình minh chợt thức
Lửa tình đầu tinh khôi
Anh hái cả sao trời
Đợi chờ đêm thao thức
Khèn ngân rung tha thiết
Cháy bỏng lời yêu thương
Anh gửi vào mênh mông
Núi mờ sương đồng vọng
Tiếng đơn côi day dứt
Vấp lẻ loi chơi vơi
Lọc tiếng thác trào sôi
Lựa bão giông chớp giật
Chợt tiếng lòng xanh biếc
Đàn môi em thì thầm
Tiếng khèn chạm má hồng
Vụt nở hoa tươi rói
Nhịp đất trời hôi hổi
Phập phồng lời yêu trao
.
TÓC EM MƯỜNG LÒ

Mái tóc ơi người con gái
Như núi rừng xuân quê hương
Vô tư búi tròn sau gáy
Bao chàng trai thầm vấn vương

Tóc xõa thơm làn rêu suối
Bồng bềnh chín bậc cầu thang
Gió vờn say hương đắm đuối
Mường Lò một chiều mênh mang

Tình yêu chín mùa kết trái
Mẹ yêu tằng cẩu* đỉnh đầu
Sợi nào bà thương gom lại
Sợi nào mẹ chuốt nâng niu

Nậm Thia sóng sánh vơi đầy
Anh cạn một dòng huyền thoại
Mường Lò gió núi trời mây
Tóc em đang thì con gái

*Tằng cẩu: búi tóc trên đỉnh đầu của con gái Thái khi đã có chồng, bó tóc của bà, của mẹ lựa gom sau mỗi lần chải được búi cùng tóc cô dâu.
** Mường Lò: Nghĩa Lộ, Yên Bái
.
 RƯỢU MƯỜNG LÒ

Rượu Mường Lò
Cất từ nếp thơm
Mặn mồ hôi của bà của mẹ
Đất hiền chắt nắng lọc sương
Rượu Mường Lò ủ men lá rừng
Tay ngà em thổi hồn
Có hương hoa đào hoa ban đương nụ
Con trai uống đêm không qua được cửa
Dây tình buộc với vợ yêu
Người già uống nhớ lại bao điều
Mắt sáng long lanh một thời tuổi trẻ
Khách đến nhà mời hai chén nhỏ
Chúc chân thêm cứng đá mềm
Nâng chén này kết nghĩa anh em
Cạn chén nữa cho tình bền chặt
Rượu Mường Lò uống vào khỏe mạnh
Nhanh như nai rừng
Đêm hội xòe chén lửa bập bùng
Anh cạn cả đất trời mây gió
Chưa chia xa. Lòng day dứt nhớ
Rót trăng sóng sánh tràn tay
BÌNH MINH TÂY BẮC
Đỉnh núi ửng hồng
Làn sương e thẹn trên vai núi
Một khuôn mặt say rượu cần tươi rói
Rạng ngời lấp lánh đại ngàn
Như cồng chiêng tỏa lửa xòe hân hoan
Ngân ánh mướt thức đất trời mây núi
Khăn piêu ai bồng bềnh đón đợi
Tiếng cười trong veo lòng thung
Chú họa mi ngửa cổ hót vang
Từng hợp âm long lanh hồng ngọc
Chùm lá ban giật mình chợt thức
Đã tưng bừng muôn cánh bướm tinh khôi
Bản nhỏ hiền lành bên suối chân đồi
Tiếng mõ trâu đàn lốc cốc
Các xao nọong vớt rêu lấy nước
Đôi chân trần rạng biếc dòng xanh

CÙNG THU
Nhẹ chân thêm nữa em ơi
Kẻo xao xác lá kẻo rời rạc thu
Ấy là anh cứ nói hờ
Ngàn con mắt lá đang chờ em sang
Bưởi thu nắng rám trái vàng
Tầm xuân vườn ấy thoảng hương bên này
Cho anh nửa tỉnh nửa say
Cứ lờ đờ nắng cứ ngây ngất tình
Đêm mơ cái tỉnh tình tinh
La đà cây trúc đầu đình cành sen
Áo người trộm đắp cả đêm
Thế mà đêm trắng như thêm canh trường
Trách chi con nhện tơ vương
Trách chi thu cúc vàng ươm tơ hồng

Dẫu là… chưa tới mùa đông
Đã nghe chớm lạnh se trong nắng chiều
 .
HOA BÊN SUỐI 
.
Tóc búi vai trần
Ngọc ngà trong trắng
Mắc pém nồng say
Ngực trần tỏa nắng
Nước dần dâng cao
Rạng ngời dòng biếc
Trào lên cỏ mướt
Sóng lòng em ơi

Làn nước - áo em
Khép hờ tà nắng
Nõn nà suối trắng
Trăng chiều đắm say

Núi đồi nghiêng chao
Chim rừng ngưng hót
Đất trời Tây Bắc
Trắng ngần da em
Suối tuổi ngàn năm
Bỗng hóa suối Xuân
Suối Tiên dào dạt
Như là câu khắp

Như là cổ tích
Như là…
… Nọong ơi !

Thơ Trần Vân Hạc
NNB vi tính giời thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét