Thứ Tư, 2 tháng 5, 2012

Thơ Lý Viễn Giao



LÝ VIỄN GIAO
Thần Bayon

Bayon bốn mặt Thần
Bốn phương ngời ánh mắt
Con người bao nhiêu mặt
Chỉ một phô với đời
  
Xuân Xứ Núi

Anh lên xứ núi tìm Xuân
Với trùng xanh , với trắng ngần hoa ban
Với mây giăng đỉnh non ngàn
Với hương gió thoảng
Sương lan ráng chiều
Vườn xa thấp thoáng khăn piêu
Sáo khèn dìu dặt , lời yêu ngập ngừng
Thoi gieo gõ thức chim rừng
Tong tanh suối hát , rưng rưng lá cười
Anh lên lắng tiếng gọi Người
Xôi nương hạt mọng , tay mời búp xinh
Rượu trao men , mắt gửi tình
Ngả nghiêng sàn gió , bồng bềnh chân say
Mời xòe nắm chặt cổ tay
Gọi trăng non thức san đầy cơn mơ

Bây giờ như chửa bao giờ
Xuân dầy ngồn ngộn vẫn ngờ chiêm bao .  

Vườn Hoa Cào Cào
                        Tặng hai bạn tôi

Vườn hoa Cào Cào có đẹp không em
Có gì khác những giấc mơ đăm đắm
Có xiêm đỏ cánh xanh khoe sắc thắm
Có thập thình chày gạo gõ trăng đêm (*)

Vườn hoa Cào Cào có rộng không em
Để nhẩm bước so đường lên Cung Quế
Để anh biết rằng không hay có thể
Để gồng chân leo đến bậc cuối thềm

Vườn hoa Cào Cào có thật không em
Mà nỗi nhớ cứ ngày đêm le lói
Mà chân dạo cứ quẩn quanh không mỏi
Mà đường xanh cứ đau đáu mắt tìm

Vườn hoa Cào Cào hay chỉ là tên
Chỉ lung linh trong những lời hò hẹn
Chỉ có đi nhưng chưa hề có đến
Chỉ để mình chơi đuổi bắt ú tim
--------------------
(*): “ Cào cào giã gao cho nhanh
mẹ may áo đỏ áo xanh cho cào

Mộng du

Hai tay anh giữ chặt hai số không
Anh cứ nghĩ lòng tay mình toả sáng
Trời thì sao
Đường thì đêm
Nhập nhoạng
Tay bóp vỡ số không
Đầu loé sáng
Anh đi!

Người săn Mặt Trời
                                         Tặng PN

Sao anh chẳng săn Hoa ?
Hồng tía ấy sẻ vơi đi niềm trắc ẩn
Cánh bướm dập dìu thả bay u uẩn
Để ngày vui tung tăng
Sao anh không săn Trăng ?
Bâng khuâng cùng mây vương đầu núi .
Ngơ ngẩn vàng rơi lung linh đáy suối
Em , mắt nói thay lời .
Lại mẩn mê săn Mặt Trời
Bình minh lên rực hồng biển lặng
Hoàng hôn xuống tím ngầu núi vắng
Nhận những tấm hình bóng đen !


Ngày xa xanh !
                                       
Tiếng cọn nước trong mơ
Đưa anh về ngày hoang vãng
Áo chàm xanh chiều lặng
Và em
Đôi mắt vắt xanh
Ngăn ngắt lá về cành
Bìm bịp triền non khắc khoải
Ngày gội sương loang vãi
Gọi khói lam mái chiều
Sàn gió liêu xiêu
Trâu về gõ nhạc

Tiếng cọn nước trong mơ
Ru anh về thời Hoa Ngọc
Trẻ trai
Sức vóc
Khát
Yêu
Con sáo ước mơ gửi nặng cánh diều
Gió núi lên môi thành lời hát
Lời hát ru nhau ngân nga trong ngát

Tiếng cọn nước trong mơ
Rơi anh về miền nuối tiếc
Giá mà ...
Ừ nhỉ ...
Giá mà ... !

Lời Cỏ Hương Trăng
                           Tặng Dạ Thảo

Trăng lên , kìa trăng lên !
Sương buông lưng lửng gió
Vàng rơi dầy mắt cỏ
Phơ phất lá ru mơ

Lời cỏ non xanh lơ
Cứ thầm thào ngân mãi
Vọng về từ hoang hoải
Thao thiết khúc yêu đầu

Mi chớp ướt Mùa Ngâu
Mắt gọi chong ngày nhớ
Lời cỏ thơm hơi thở
Một thời xa bơ vơ.

Tay ôm choàng cơn mơ
Đi trong lời cỏ hát
Tìm về đâu cơn khát ?
Một miền xa không tên ...

Trăng lên , Kìa trăng lên !
Bóng in đằm thảm biếc
Tìm về phương nuối tiếc
Chân không ngày anh yêu .


Cô đơn

Cây cô đơn giữa ngàn xanh
Sao cô đơn giữa long lanh cuối trời
Sóng cô đơn giữa trùng khơi
Mắt cô đơn giữa lơi lơi sắc màu
 .
Tác giả gửi Qua Emai. HXH
NNB vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét