Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

THƠ NHẤT LÂM


U80 rồi mà thơ còn da diết đoạn trường. Đọc nghe chát đắng cõi
lòng ( Ngô Minh giới thiệu)

THƠ NHẤT LÂM

MƯA

Có một chiều mưa ta ghé quán
Dập dồn dông gió em dừng chân
Duyên mưa xui khiến ta gặp gỡ
Quán lạnh chiều hoang trời xám tênh

Về đâu lạc cánh đời xế bóng
Một ngọn đèn khuya dưới gió lùa
Đêm lạnh lửa tàn sao chợp mắt
Mưa ướt đời em tôi bơ vơ

Ly ngọt em mời tôi cạn đắng
Rót chi cho lắm rượu trần gian
Này đêm chớp xé trời mấy mảnh
Rách nát đời em phận hồng nhan

Đêm thâu lữ quán tình dày mỏng
Thấm lạnh bờ môi tê tái lòng
Giang hồ tôi uống bao quán vắng
Nước mắt nhòa mưa về bến sông.

HỒ

Mùa thu hẹn ta về Hà Nội
Ta ham chơi quên cả lối về
Một mình phiêu lãng miền sơn cước
Vui cùng Trăng cụng chén Sơn Khê

Giá như thu này không trở lại
Tắm cơn mưa bất chợt sông Cầu
Và thu này em không xa ngái
Để rừng kia vàng nắng bờ lau

Có một chiều một mình lặng lẽ
Đi qua sông trên chiếc cầu già
Ta đâu sợ qua thời trai trẻ
Em tiếc mà chi tuổi kiêu sa

Mùa thu hẹn ta về Hà Nội
Ta rong chơi quên phố quên lầu
Chừ hồ thu trăng vàng dát bạc
Hồ ơi hồ; người ở nơi đâu…

Ru sông

Ru hời
sông chảy đi sông
Ngược nguồn lau sậy
nôi dòng phù sa
Miên man
sương trắng rừng già
Ầm ào mưa lũ
nhạt nhòa núi xanh

Ru hời
quanh chảy Cổ thành
Qua bao thác dội
vượt ghềnh non cao

Sông ơi
mấy khúc má đào
Mà trăng thiếu nữ
ngực trào phù sa

Rượu chiều

Anh tìm theo lông ngỗng
Lạc đến quán rượu chiều
Lông ngỗng nào có thấy
Người với người liêu xiêu

Cuộc tình thời ly loạn
Trao nỏ thần gối chăn
Mỵ Châu nàng có biết
Hậu thế người ăn năn

Suốt một đời trắng tóc
Gốc lông ngỗng anh tìm
Máu em rơi thành ngọc
Vết thương buồn xuyên tim

Cha con cùng yên ngựa
Vó ngựa ghìm đèo Mây
Phụ hoàng gươm oan nghiệt
Anh gieo đầu xuống đây

Cổ tích

Quả thị
rơi vào bị rách
Bà lão
trắng tóc sạch tay
Thị vàng
hóa thân thành Tấm
Vua xin
làm rễ ăn mày


Thơ Nhất Lâm/ Ngô Minh đọc chọn, giới thiệu
NNB vi tính,


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét