Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2012

Thơ Dương Văn Ký / Thái Nguyên


DƯƠNG VĂN KÝ
Tổ 2 P. Gia Sàng TP Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên
ĐT:0936857700

CỐT CÁCH NÔNG GIA

Chiều nghiêng dáng mẹ liêu xiêu
Tay gầy gieo mạ gieo điều thầm mong:
Sao cho đất mẹ yên lòng
Không nhường dự án, cây trồng không đau

Sự đời có được thế đâu
Hoàng hôn tĩnh lặng đêm thâu bồi hồi
Thế là mẹ phải buồn rời
Mang theo mồ mả đạo đời thủy chung.

Giao, Quỳnh đồng cảnh Phù Dung
Thảo thơm, đỏ đất đi cùng phai xanh
Gái trai hoa bưởi, hoa chanh
Một thời kết nối yêu anh, thương mình.

Biết rằng mơ mộng mỏng manh
Cây đa, tre lũy bỗng thành cảnh hoang.
Định cư quê mới thôn trang
Thương hoài thuở ấy, phố làng khác mau

Cho dù hội nhập,nơi đâu
Giữ nguyên cốt cách một màu nông gia...
Đường cày khai đất gọi hoa
Ươm mầm giống mới, nhà nhà lại xuân!

TÌNH TỰ

Tóc dài trước gió khoe mềm
Trời nghiêng, đất ngả say thêm tình đầu.
Nét riêng mắt tựa dao câu
Vẫn làm xiêu ánh trăng thâu, sao rời !
Con tim trỗi nhịp hồng tươi
Lửa tình xua lạnh, trao lời dịu êm.
Giấc nồng hoa cỏ trải đêm
Bén duyên, hương sắc thấm mềm tóc mây
Hiu hiu gió chạm má hây
Giá em hiểu nổi lúc này lòng anh!
Mầm xuân nở nụ thắm cành
Tình em sưởi ấm trong anh khi nào?


NHỚ

Thao thức chờ em đã mấy nay
Yêu thương lắng đọng tỉnh mà say
Đường xưa em đến, hương thêm sắc
Lối cũ anh về, gió cuốn mây
Nơi hẹn hôm nào, cây vẫn đó
Đêm trăng dạo ấy, bóng còn đây
Người ơi! Có biết ai hờn trách
Xuân sắc phôi phai chắng dãi bầy.


HOA XẤU HỔ

Giữa đám xanh hoa tím nở xinh
Xá chi không dám ngỏ duyên tình.
Cuộc đời khờ dại càng thơ thẩn
Số phận thẹn thùng cứ lặng thinh
Ngậm đắng nuốt cay rèn phẩm giá
Tỏa hương phơi nhị luyện tâm mình.
Thân gai mềm yếu lòng trong trắng
“Xấu hổ” trọn đời giữ tuyết trinh.


Thơ Dương Văn Ký/ Tác giả gửi qua eMail
NNB vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét