Thứ Bảy, 5 tháng 5, 2012

Góc riêng tư của lyphuonglien.blogspot.com

Good Name Is Like Prayer

Dẫu gian khổ mấy, đừng buồn...
(Thơ LPL)

.
MƯỢN THƠ ÔNG NGOẠI VIẾT 40 NĂM TRƯỚC
RU CON GÁI PHƯƠNG NGỌC VÀ CHÁU NGOẠI EVA
.

CỔ TÍCH CON
thơ nguyễn nguyên bảy
.
Bốn ngày nữa cu Tám tròn năm tháng
Cha bế con đi khoe khắp phố phường
Kiêu hãnh cho người có con
Bồng trên tay một loài hoa kỳ lạ
Sắc mắt hương môi thơm sữa
Kinh thành rối rít lạ quen
Chào cha con tôi bè bạn
.
Mệnh lệnh chiến tranh
Con trẻ phải đi sơ tán
.
Con lẫy tròn trong lòng mẹ rưng rưng
Môi ngọt phun mưa
Tay đùa nở nắng
Con đâu hiểu thế nào là bom đạn
Thế nào là xa chia
Mẹ xếp con cái cốc cái thìa
Cái phích,lọ đường,chai vú
Cha đưa Mẹ ba đồng Cha vay nợ
Thâm quầng nhớ mắt nghèo ơi
.
Gấp lên em
Phản lực sắp đầy trời
.
Cha dục tần ngần lời cáu kỉnh
Quấn thêm tã Mẹ lo chân cu lạnh
Thản nhiên cu tè cười
Hai tay vỗ đập thủy thanh
Giận gì Cha nỡ phạt mình
Cả nhà ôm nhau khóc
.
Nghe rất rõ bạo tàn trong hồi còi báo giặc
Tôi đèo vợ con ra bến ô tô
Nượp trên đường những thằng cu Tám
Cu Tám bọc tã vải dù
Thèm sữa rúc tìm vú chị
Cu Tám ngủ trên xích lô
Bà ôm gọn lòng một cục
Cu Tám ngồi thúng lếch thếch
Đòn gánh hai đầu Mẹ gánh hai cu
Đầy trên đường những cu Tám ra đi
.
Hà Nội đã bao lần buồn vơ
Lại thêm lần nữa buồn vơ
Buồn vắng những thằng cu Tám
Ngẩn ngơ tan sở những chiều
Thèm tiếng con chào nũng
Hà Nội đầy nhớ mong
Trời báo động reo bom
Đất ngẩng đầu sống mái
Trong bĩ tiếng cha nguyền thái
Đón con về phố đông...

.

ĐỌC THƠ TU THÂN MỦA PHẬT DẲN
.

MƯỜI RẰM MỒNG MỘT
thơ nguyễn nguyên bảy

.
Cha không biết mình thuộc chi trứng nào ngày xưa
xuống biển
Nhưng đều đặn suốt đời mồng một lịch trăng
Cha thắp ba nén nhang lạy về hướng biển
Mẹ không biết mình thuộc chi trứng nào ngày xưa
lên rừng
Nhưng đều đặn suốt đời mười rằm lịch trăng
Mẹ thắp ba nén nhang khấn về hướng núi
.
Như thể hẹn nhau từ kiếp trước
Cha đón mẹ luân hồi nơi cửa sông
Thành đôi chồng vợ
Tổ yêu kết ở ven thành
Nơi những cây sao cao vút trời xanh
Rợp từng đàn cò trắng
Nơi một thời vua đúc tiền và súng
Gốc đa Nhà Bò trẻ chơi ô ăn quan
.
Tổ tình nhỏ một vuông khăn
Đủ cho các con rửa mặt
Môn tiền trông về hướng biển
Sáng mồng một cha thắp hương
Môn hậu trông về hướng núi
Đêm rằm mẹ vọng nhang
.
Cha không là sĩ là quan
Cha chỉ là ba sào thổ
Mẹ lúng liếng khắp vùng Sấu Giá
Thạo nghề dệt lụa ươm tơ
Gái tầm tang da bóc trứng gà
Lưng ong cong mềm khung cửi
Dạy con mẹ hay hát giỗi
Lời nào cũng hạ cung thương
Cha tôi sát cá lạ thường
Bữa nào con đào bơ giun
Là bữa ấy ba câu đầy rổ cá
Mẹ dừng tay dệt lụa
Chạy đi hái lá bờ rào
Mẹ có biệt tài nấu cỏ thành canh
Hỏi vì sao cha sát cá thế
Cha cười nhìn về hướng biển
Hỏi vì sao mẹ tìm rau giỏi thế?
Mẹ mắng yêu nhìn về hướng núi.
.
Bảy đứa con mẹ khóc khổ vì tôi nhiều nhất
Và tôi sợ đêm rằm nhất
Sợ lời giải cầu của mẹ linh thiêng
Con đừng vượng hỏa thành điên
Mê thơ phú hóa đời rồ dại
Sao không đi bắc cầu sông Cái
Không đi lái đò sông Con
Không là thấy giáo làng
Không xuống bến Phà Đen làm phu khuân vác?
.
Mẹ ơi lạy mẹ đừng khóc
Đừng bán khoán con cho đền phủ làm gì
Con chỉ là con của mẹ
.
Mẹ nhắm mắt mở môi khe khẽ
Khấn âm âm lời Chinh Phụ lời Kiều
Cha linh cảm lời cầu phiêu diêu
Bến sông buông câu lặng núi
Bao chiều
 Bao chiều
 Bao chiều
Canh rào không cá
Cả nhà cơm suông
Tiền bán cá cha mua giấy bút
Trao tình cho con
Dặn chép thơ tích đời trăm chi trứng
Tích đời ông bà sinh ra cha mẹ
Tích đời cha mẹ sinh ra các con
Và tích các con
Những tích đời mười rằm thắp hương
Hướng núi
Núi xanh hồn người
Những tích đời mồng một vọng nhang
Hướng biển
Biển hồn xanh khơi
Con đón lời ký thác
Hết nhìn cha lại nhìn mẹ bồi hồi
Tay đồi mồi cha trang mẹt cơm phơi
Mai thả xuống hồ nuôi cá
Mẹ luồn kim rắn rồng từng mũi vá
Áo lành con mặc sáng mai
.
Và sáng mai Mồng một đầu đời
  Cha cho con trông về hướng biển vọng nhang...

.

Thơ Nguyễn Nguyên Bảy
Góc riêng tư của lyphuonglien.blogspot.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét