Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

Thơ Thiên Thanh/ Lời bình Lê Bá Duy


RƯỢU SIM

Em ủ cả đồi sim
Cho ngọt câu thương nhớ
Thêm vào chút men chờ
Để rượu nồng đắm say

Rượu sim tím cay cay
Em uống trong nước mắt
Bóng người dần xa khuất
Sim tím rừng em ơi!

Ngàn vạn trái sim rơi
Trên đồi xanh mong nhớ
Yêu là duyên hay nợ?
Tím một đời long đong.
Phú Quốc, 12.03.2003
Thiên Thanh
Lời bình:  LÊ BÁ DUY
RƯỢU SIM CHƯA UỐNG ĐÃ SAY 

     Tạp chí "Chiêu Anh Các" số 51/2003 có in bài "Rượu sim" của Thiên Thanh, một bài thơ gây ấn tượng xôn xao bạn đọc trong đó có tôi .
      Tôi không phải là người sành cất rượu, nhưng ở quê tôi có gia đình nấu rượu. Rượu tinh chất, rượu gạo. Vì vậy, quá trình từ ủ rượu, gia men để rượu có vị nồng ít nhiều tôi cũng đồng cảm. Cái mới của bài thơ là :
                   Em ủ cả đồi sim 
                   Cho ngọt câu thương nhớ 
                   Thêm vào chút men chờ 
                   Để rượu nồng đắm say ...
   Người ủ rượu sim đã dồn tâm huyết của mình chưng cất men vừa dịu ngọt vừa nồng nàn say đắm từ một tấm lòng chờ đợi ấp ủ da diết, cháy bỏng tình yêu. Đọc khổ đầu bài thơ, tôi chợt nhớ câu ca dao: 
          Đói lòng ăn một quả sim 
          Uống lưng bát nước đi tìm người thương.
    Giai điệu của  thơ nhẹ nhàng mà thiết tha sâu lắng. Ở đây, tác giả táo bạo trong cách chế biến với hai động từ "ủ" , "thêm" vừa khẳng định, vừa dồn nén khát khao hạnh phúc. Hạnh phúc "ngọt câu thương nhớ" bởi có "chút men" chờ đợi từ "rượu nồng đắm say".
   Có người đọc xong bốn câu thơ đầu cho rằng những câu tiếp sau đưa người đọc "đắm say" trong hạnh phúc "ngọt ngào" bởi rượu sim người ủ. Thế nhưng, ngược lại, người thưởng thức lại xót xa bởi vị "tím cay cay" của người ủ rượu sim trong "nước mắt" nhỏ giọt theo dư ảnh của bóng người dần xa khuất ,để chờ đợi ngóng mong, héo hon mòn mỏi đến " tím cả rừng sim" . Từ "anh ơi" buột ra từ trái tim khát khao được yêu thương chân thành như tiếng vọng dội vào lòng bạn đọc một sự thảng thốt đớn đau chuyển tím của một trái tim "tìm kiếm một bóng mát dằng dặc trên đường đời", để rồi "mong nhớ" để rồi tự vấn lòng mình :
                   "..Yêu là duyên hay nợ ?
                     Tím một đời long đong !"
  Hay và đọng nhất là ở chỗ này. Đã "long đong" lại còn " tím". Chủ thể "long đong" đã nhuộm tím màu sim vốn đã từng tím rồi.
       Cuộc đời người ủ rượu  vốn đã vất vả khó nhọc vì gặp phải nhiều điều không may. Phải chăng  trong tình yêu cũng vậy ?! Dù cho có "tím một đời long đong" nhưng con tim đứng giữa đồi sim tím vẫn xanh "xanh mong nhớ" và dồn tất cả những nhớ mong ấy cất nên rượu sim nồng thắm ân tình .
    Tôi chợt nảy ra một ý thơ và muốn lấy nó làm phần kết cho bài viết . Cũng là để gởi chút lòng cho người  ủ rượu sim :
Rượu sim chưa uống đã cay
Chưa say đã nhớ những ngày long đong 
Bến nào đục, bến nào trong ?
Để cho em cất rượu nồng trong tim .
.
Bình Định,tháng 7/2003
LÊ BÁ DUY 
( Bài đã đăng trên tạp chí văn nghệ Chiêu Anh Các số 53)

Tác già gửi bài qua eMail
NNB vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét