Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

Thơ Vũ Mạnh Quang



VŨ MẠNH QUANG

Email: manhquangnd@gmail.com
ĐT: 094 2821948
.



MẤT NGỦ
.

Đêm nằm nghe tiếng muỗi than
Giật mình dậy ngắm dung nhan đồng hồ
Thức theo kim phút kim giờ
Tự nhiên nhiễm chứng mong chờ bình minh...
.


GHI ÂM TIẾNG RU
.

Em ơi mau dậy thử nghe
Anh ghi âm tiếng trưa hè em ru
Mai sau mấy chục mùa thu
Ai đêm trăng lẻ mở ru lấy mình...
.



THUYỀN TRĂNG
.

Thuyền trăng ai thả xuống sông
Aỏ mờ sương khói cong cong dáng huyền
Chở tình chở lệ chở duyên
Đợi ai hay đợi người quên gọi đò?
.



SỨC MẠNH TÌNH YÊU
.

Yêu nhau đến cả nữ hoàng
Cũng xin cởi lệ sẵn sàng xưng em
Vua còn quì xuống dâng lên
Trao nhau nhẫn cưới mà quên ngự triều...
.



GIẤY RÁP
.

Đời người dù có gỗ lim
Thời gian như giấy ráp tìm đến thăm
Nhẹ nhàng xoa mãi trăm năm
Cây ơi dẫu mấy rừng xanh cũng mòn...
.



BỆNH TINH THẦN
.

X quang cả tâm hồn
Để xem xương xẩu nỗi buồn ra sao
Siêu âm hết mọi niềm đau
Mới hay chẳng có thuốc nào bằng em...
.



PHỐ MƯA
.

Chiều không nghe báo gió mùa
Bỗng con phố nhỏ bất ngờ lại mưa
Cành xanh hoa đã tím chưa?
Mà nghe hồn lá nhặt thưa nỗi niềm...
.



CẢM ƠN MÙA THU
.

Xuống ga vừa gặp hoàng hôn
Đã nghe hoa sữa ùa thơm khắp đường
Cảm ơn thu với quê hương
Vẫn ôm hôn kẻ tha phương trở về...
.



NHỮNG XĂNG- TI- MÉT CUỘC ĐỜI
.

Ngày ra trận khuyên em xin đừng đợi
Đạn bom có thể ăn từng xăng- ti- mét mắt môi... anh
Hòa bình về, em vừa đi không kịp gọi
Anh chỉ chậm vài xăng- ti- mét thời gian...
.



TRƯỚC BÀN THỜ MẸ
.

Hai người lính trước bắn nhau
Cùng về giỗ mẹ... trắng phau đỉnh đời
Bão giông thời thế qua rồi
Trước bàn thờ mẹ ngậm ngùi: "Mẹ ơi!"...

.
NGHĨA TRANG HÀNG DƯƠNG
.

Đất này lớp lớp máu xương
Trần gian địa ngục Hàng Dương mịt mù
Tội duy nhất của tử tù
Là yêu đất nước căm thù xâm lăng.




QUI LUẬT
.

Độc quyền cái gì cũng không tốt
Kể cả vũ khí tối tân
Những gì nằm ngoài qui luật
Đều mất cân bằng dương âm.




SONG SONG
.

Con hy sinh đúng ngày độc lập
Ba mươi tháng tư năm bảy nhăm
Hôm ấy mẹ mừng rồi lại khóc
Vui buồn giờ vẫn cứ song song...




THÙNG ĐẠN BỔ QUÊN
.

Ai quên thùng đạn trong rừng?
Mấy mươi năm vẫn giữa đường Trường Sơn
Ừ thôi đạn chẳng lên nòng
Đỡ bao bà mẹ khóc chồng khóc con...


.

Thơ Vũ Mạnh Quang/ Tác giả gửi bài qua eMail
NNB vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét