Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Góc riêng tư của lyphuonglien.blogspot.com

 
TRANH HOA PHƯƠNG NGỌC 


Hoa và phụ nữ luôn là đề tài muôn thủa của các họa sĩ từ bao đời nay. Tôi cũng không ngoại lệ. Đắm say trước vẻ đẹp vô bờ bến của người phụ nữ, tôi cũng yêu ngây dại nét tươi thắm của các loài hoa. Mỗi loài hoa mỗi sắc thái, mỗi nét đặc trưng rất riêng. Tôi đã vẽ hoa từ lúc mới tập tễnh cầm cọ cho tới hôm nay vẫn không cảm thấy chán chường với hoa. Hoa đối với tôi khi là chấm, khi là nét, khi là mảng miếng màu sắc. Tôi đã sử dụng nhiều chất liệu như màu nước, sơn dầu, màu bột, mực nho để thể hiện Hoa. Hoa trong mắt tôi khi vui khi buồn, nhẹ nhàng lãng mạn nhưng cũng không kém phần mãnh liệt…

Material : Acrylic/ Chất liệu: Acrylic





Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

Về Bộ sách THƠ HAY

Tin thư gửi bạn thơ Về Bộ sách THƠ HAY


Sài Gòn, ngày 29.7.2012

1. Bộ sách THƠ HAY, sắp phát hành tập 1, tựa đề Thơ Bạn Thơ (ký hiệu Xuân), theo đúng hành trình đã công bố công khai, minh bạch. Xin bạn thơ đọc dưới đây, Lời Thưa in trong sách để sẵn lòng đón nhận sách biếu tặng.

Lời thưa,

Cảm ơn các đấng sinh thành và gây dựng Vườn Thơ Việt, cảm ơn các thi nhân tiền bối giờ này nơi cõi khác vẫn mong đợi ngâm ca tình thơ con cháu. Cảm ơn và kính dâng lên miền thiêng thơ những áng thơ thời chúng tôi đang sống.

Cảm ơn thơ, Cảm ơn các người thơ cao cả đã ban cho chúng tôi vinh dự thực hiện ước mơ tự nguyện được đọc chọn và nhân bản quảng bá những bông thơ bầu bạn. Bảo là ước mơ tự nguyện, bởi đây là sự tri ân đạo lý với thơ và các bạn thơ đã sinh dưỡng đức tin, trợ cứu đời sống, chỉ dạy chúng tôi tu thân sống làm người tử tế.

Cảm ơn các bạn thơ mở lòng đón nhận sách Thơ Bạn Thơ. Xin hỷ xả chúng tôi kiến văn giới hạn trước vườn thơ trăm hoa, khó tránh việc đọc chọn còn nhầm quên mạch nguồn tiềm ẩn. Xin hỷ xả chúng tôi tâm chưa đắc bồ đề còn chịu áp lực đời thường, tình thơ còn vướng lụy sân si. Xin hỷ xả và nuôi dưỡng đức tin, đã là thơ đúng nghĩa và hay, không sớm thì muộn, chưa hôm nay sẽ ngày mai, chưa kịp quảng bá trong sách Thơ này sẽ được in trong sách Thơ tiếp sau, chúng tôi sót quên, các bạn thơ khác sẽ nhớ, sẽ đọc chọn, là Thơ hay, nhất định sẽ hiển lộ sắc hương.

Cảm ơn thơ kết nối tình thơ. Cảm ơn Thơ Bạn góp điệu vần vinh danh Vườn Thơ Việt. Cảm ơn bạn thơ đã hưởng ứng, trợ sức chọn đọc, phát hiện thơ . Xin nắm tay nhau, đồng lòng, hiệp sức cùng đi tiếp hành trình Thơ Bạn Thơ

Hè 2012
Lý Phương Liên, Nguyễn Nguyên Bảy, kính bút.

2. Tập Thơ Hay 1 được lấy tên chính thức Thơ Bạn Thơ (Xuân) là quyết định của chủ biên. Lý do: Bộ sách Thơ Hay dự tính 5 tập, in tuần tự, kết cấu nội dung và hình thức như nhau, ký hiệu bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông, mang tên chung là Thơ Bạn Thơ. Tập 5, được tuyển chọn từ bốn tập Thơ Bạn Thơ đã in, sẽ mang tên THƠ HAY (ký hiệu Mùa Tứ Quí). Mỗi tập Thơ Bạn Thơ với 300 trang thơ được chọn đọc kỹ lưỡng, không sót quên, không thành kiến, vô tư, công tâm, bất vụ lợi, với sự hưởng ứng, góp sức của đông đảo các bạn thơ khắp các vùng miền đất nước, chúng tôi tin tưởng chắc chắn chúng ta sẽ có một tập THƠ HAY thỏa nguyện của thời chúng ta đang sống.

3. Tập Thơ Bạn Thơ 2 ( ký hiệu Hạ) chính thức được bắt đầu chọn đọc từ ngày 1/8/2012 và kết thúc ngày 30/11/2012, tức là kéo dài 4 tháng. Nếu việc chọn đọc thuận lợi, bài vở đầy đủ, việc biên tập và xuất bản sẽ được tiến hành ngay để sách kịp phát hành dịp Xuân 2013.
Kính mong các biên tập tự nguyện, các bạn thơ xa gần hưởng ứng, trợ sức và động viên chúng tôi hoàn thành nguyện việc của mình.
Chúng tôi xin trân trọng giới thiệu những đầu mối liên lạc bài vở, thư tin của các BTV tự nguyện của Bộ Sách Thơ Hay.

Khu vực miền Bắc và Hà Nội, các nhà thơ : Hoàng Xuân Họa/ Trần Nhương/ Nguyễn Khắc Phục/ Nguyễn Anh Tuấn/ Trần Vân Hạc.
Khu vực miền Trung và Huế, các nhà thơ Ngô Minh/ Vĩnh Nguyên/ Nguyễn Văn Hòa/ Lê Bá Duy.
Khu vực Lâm Đồng và Nam Bộ, các nhà thơ Dung Thị Vân/ Nguyễn Chính.
Khu vực Sài Gòn, nhóm sáng lập, các nhà thơ Thanh Tùng, Nguyễn Thái Sơn, Lê Xuân Đố, Lê Thiếu Nhơn, Lý Phương Liên và Nguyễn Nguyên Bảy. Nhóm hợp tác: Nhóm Văn Chương Hồn Việt do nhà văn Triệu Xuân sáng lập.

Các trang mạng liên kết, đăng và chuyển đăng bài vở cho bộ sách Thơ Hay.
nguyennguyenbay.com
trannhuong.com
lethieunhon.com
trieuxuan.info
vanhac.org

Trang mạng chính thức đăng bài vở chọn đọc cho sách Thơ Bạn Thơ 2
nguyennguyenbay.com
nguyennguyenbay.blogspot.com
lyphuonglien.blogspot.com

eMail giao dịch thường trực: nguyenbaybnn@yahoo.com.vn

4. Để quảng bá Thơ Bạn Thơ 1, mạng nguyennguyenbay.
sẽ đăng tải tuần tự toàn tập sách in, kèm theo các băng hình trên Youtube trình bầy mộc các văn bản thơ đã in. Kính mời đón đọc và nghe xem.
Để các bạn thơ theo giõi sách Thơ Bạn Thơ 2, mạng nnb. sẽ giới thiệu tuần tự các chùm thơ chọn đọc của tất cả các tác giả hưởng ứng tham gia sách thơ. Kính mời truy cập nhắc nhở, trợ giúp.

TM. Nhóm bạn yêu thơ hay
Nguyễn Nguyên Bảy,

Xướng họa SỢI TÓC - DÂY TƠ



Xướng họa SỢI TÓC - DÂY TƠ

SỢI TÓC
Dung Thị Vân
.
Giật mình đếm sợi tóc rơi
Sợi dài sợi ngắn sợi vời vợi xa
Sợi nào ngấn lệ trong ta
Sợi nào rụng ánh nắng tà trên vai
Sợi nào đau mắt môi ai
Sợi nào rát một hình hài năm xưa
Sợi nào lỗi hẹn chiều mưa
Sợi nào xô lệch tuổi vừa biết yêu
Sợi nào đã phủ màu rêu
Sợi nào nhuộm đỏ ráng chiều tóc mây
Sợi nào lẻ một vòng tay
Sợi nào se sắt ướt đầy vai anh

DÂY TƠ
Trần Vân Hạc

Mỉm cười nhìn áng mây xa
Dây tơ hồng thả thướt tha ráng chiều
Dây nào buộc được lời yêu
Dây nào buộc được cánh diều ước mơ
Dây nào tung tẩy tuổi thơ
Dây nào giăng mắc đợi chờ người qua
Dây nào buông xõa lòa xòa
Dây nào chợt hiện chợt nhòa trong mơ
Dây nào neo đậu bến chờDây nào khoa khát bên bở dậu emDậy nào. Dây nào...dây nào em

D
ây nào nối được một miền yêu đau

H
à Nội 7.2012

Th
ơ Dung thị Vân- Vân Hạc/ Tác giả gửi bài
nnb vi t
ính giới thiệu

Thơ NGUYỄN MINH KHIÊM

Thơ NGUYỄN MINH KHIÊM
Những tình yêu huyền thoại



Sống giữa hai thần

Chưa được nghe nàng nói yêu ai
Chỉ làm vợ một người đến trước.
Cuộc chiếc tình suốt mấy nghìn năm
Sức các thần đến bao giờ mới dứt!?

Một vũng nước gọi là ao Vua
Nàng hạnh phúc hay là đau khổ?
Thế nào là thắng, thế nào là thua?
Nàng ở đâu giữa hai chiều giông gió?

Núi Tản Viên cao thế cũng nhiều
Nhưng là gì nếu đặt vào biển thẳm?
Nguồn nước mát dành cho nàng tắm
Sơn tinh làm sao có được cho nàng?

Ta đã nghe qua mấy nghìn năm
Điều nàng nói và không bao giờ nói
Ta giật mình khi nhìn từng ngọn núi
Mỏm đá nào cùng hình quả tim khô.
3.1997

Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2012

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Thơ
Thanh Trắc Nguyễn Văn

Mail:  thanhtracnguyenvan@gamail.com
ĐT: 0913115094
.
Lục bát cà phê

Cà phê
Ai bảo cô đơn?
Nửa đêm trăng tắm chập chờn Hằng Nga.

Cà phê
Lời bỗng thật thà
Câu thơ chợt viết đúng là yêu em!

Cà phê
Sóng sánh trời quên
Khuấy tan rồi lại hiện tên một người.

Cà phê
Thắm bóng hồng tươi
Ngẩn ngơ uống cạn nụ cười em trao.

Cà phê
Người gặp chẳng chào
Đắng thơm ngọt nhạt lời nào cho nhau?

Cà phê
Vơi nửa ngụm sầu
Thời gian cong lại bạc màu khói bay...
.

Chuyện hai cái bóng

Cuối năm
Tạm biệt những bất đồng xa xưa
Mình dắt nhau về thuở hồng hoang nỗi nhớ
Gặp lại em
Gặp lại ta
Gặp lại chập chờn hai cái bóng.

Ly kem mát lạnh
Ánh mắt long lanh
Lại thấy nhau trong từng tấm ảnh cũ
Lại gặp nhau trong từng trang nhật ký cũ
Hai đứa cười nghiêng ngả nắng chiều
Hai cái bóng cũng quấn quít liêu xiêu.

Chợt một cái bóng chạy đi
Cái bóng còn lại thẩn thờ
Ngồi gục khóc
Rồi vùng dậy chạy theo...

Ta nhìn em
Em nhìn ta
Ngơ ngác
Mỗi người vội vã đi tìm cái bóng của riêng mình
Vội vã chia tay...

Trả người câu hát Lý quạ kêu

Cũng  là câu hát dân ca
Quạ kêu thổn thức cái mà quạ kêu.

Cũng  là duyên kiếp rong rêu
Người dưng khác họ hứa liều, lại say!

Cũng  là hạt lúa củ khoai
Nửa đêm thủ thỉ cười hoài người ơi!

Cũng là trầu chửa têm vôi
Nữ phòng, nam đáo nên đôi hẹn hò.

Cũng là bến, cũng là đò
Chợt yêu ai biết phải dò nông sâu.

Cũng là rút ván qua cầu
Rau răm ở lại dập màu đắng cay.


Thơ tình

Thơ tình dán trộm nhà em
Nửa đêm em tắm khoác lên yếm đào!
Rùng mình thơ hóa trăng sao
Để tình vỗ cánh lạc vào vườn mơ.

Vườn mơ ở hướng dại khờ
Vu qui ai biết bến chờ rong rêu?
Buồn xưa giờ gởi cánh diều
Câu thơ run rẩy, liêu xiêu tìm nàng...

Hoa xương rồng

Hoa xương rồng trên cát
Khô khát
Cháy bỏng
Tỏ tình với bóng đêm
Bóng đêm lặng câm
Tỏ tình với dòng sông
Dòng sông vùng vẫy
Ngụp lặn
Trôi xa dần
Mất tăm.

Hoa xương rồng vươn mình trên cát
Lạ lùng
Như những tòa tháp cổ ngàn năm bí ẩn
Hiện ra từ nắng
Hiện ra từ gió
Quá khứ
Huyền thoại
Chảy tràn ngập thời gian.

Hoa xương rồng nghiêng mình trên cát
Ngọt ngào
Như những cô gái Chăm
Ngày ngày khăn vắt hờ che mặt
Bàn chân trần
Đầu đội nước mát
Đi qua
Phục sinh mùa xuân
Phục sinh tình yêu
Phục sinh hạnh phúc.

Hoa xương rồng soi mình trên cát
Soi vào mặt trăng
Soi vào mặt trời
Soi vào không gian hừng hực lửa
Soi vào mảnh đá vỡ
Ngạo nghễ
Trường tồn.

Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu

Người vợ kế của bố


Người vợ kế của bố
Nguyễn Chính Viễn
 .
Không ngờ sự việc lại diễn biến nhanh như vậy. Trước đây nó là một thằng bé ngoan, biết nghe lời, đi đâu làm gì, có tâm sự gì là nó đều vui vẻ chuyên trò hỏi ý kiến bố mẹ. Nó ước ao sau này học xong chương trình Phổ thông trung học là nó thi vào Đại Mỏ Địa chất. Mẹ nó rất hy vọng vào nó, mặt mũi nó sáng sủa, nhanh nhẹn tháo vát, chơi lắp ghép hình vào loại cực siêu. Luôn là một “Game thủ” suất sắc. Mẹ nó chỉ tiếc một điều là nó không bao giờ có em nữa. Trước đây đã có một lần nó cũng đã hỏi mẹ về chuyện này “sao mẹ không đẻ em ?” . Bây giờ thì nó đã hiểu, mẹ nó bị ung thư buồng trứng nên người ta đã cắt bỏ đi rồi. Nó vĩnh viễn là đứa con một. Mà là con một thì “ B...tầy cột đái nồi canh”, người ta bảo thế, sẽ là đứa trẻ được chiều chuộng sẽ hư hỏng.Nó rất thương mẹ nó. Mẹ nó cũng rất thương nó, đi đâu làm gì cũng cho nó đi theo. Những buổi chiều mẹ nó trồng tỉa rau trên mảnh đất đầu nhà, nó cũng được tham gia. Khi mẹ nó thổi cơm nó cũng rất muốn được mẹ sai bảo điều gì đó để giúp đỡ mẹ. Nó là đứa trẻ rất ham mê đọc sách : Đô rê mon, Dũng sĩ lừng danh Co Nan, các sách tranh truyện, truyên cổ tích... mẹ nó thường vào cửa hàng sách ở chợ trung tâm để mua về cho nó xem. Mẹ nó đặt báo Học Trò cười dài hạn để cho nó đọc. Trên giá sách của nó bao giờ cũng đầy ắp sách truyện. Bố nó là công nhân khai thác than Hầm lò, làm việc cách nhà 12 km, có xe đưa đón đi làm hàng ngày, thường xuyên vắng nhà. Mẹ nó đã hứa với nó là học giỏi mẹ sẽ mua cho nó cái xe đạp đắt tiền có ghi đông ngang như bạn bè của nó. Nhưng bây giờ tất cả bị đảo lộn cả rồi, mẹ nó đã  ngả bệnh ốm, phải đi viện mặc dù ông bà ngoại cả bố nó đã tận tình chăm sóc nhưng không qua khỏi, người ta gọi là bệnh hiểm nghèo đến thời kỳ cuối không thể chữa được. Mẹ nó đã ra đi hôm nó đang ngồi trong lớp. Nó đã gào lên gọi mẹ khi biết mẹ nó ra đi.. Cũng từ đấy nó luôn sống trong tâm trang thảng thốt. Khi đi học về thấy ngôi nhà trống vắng là nó cảm thấy hâng hụt vì không nhìn thấy bóng dáng của mẹ nó nữa...Nó biết người ta sống chết đều có số cả, mẹ nó chết là tận số, nhưng người ta bảo đức năng thắng số cơ mà, mẹ nó tốt thế sao không được sống?. Nó đã trách ông trời sao lại nghiêm khắc khắt khe với mẹ nó như thế, nó muốn mẹ nó sống thêm 5-10 năm nữa để nó đủ khôn đủ lớn để bước vào đời. Nói đến số má mẹ nó đã kể cho nó một câu chuyện về một đôi vợ chồng đều làm thầy cúng nọ đều phải chết trẻ. Mẹ nó bảo : Đến số chết thì phải chết chẳng có cách gì mà cưỡng lại được đâu con ạ. Những người thầy cúng sinh ra để  cúng ma trừ tà để cho người ốm sông lại , nhưng Ngọc Hoàng - Thượng Đế lại không chấp nhận cho việc làm ấy của họ, vì Ngọc Hoàng Thượng Đế cho rằng những bài cúng của họ có tính yểm bùa rất cao, đã làm số thần linh của nhà trời làm nhiệm vụ “chết” phải ra đi trước thời hạn, con số của người trời cứ thay nhau ra đi, còn con người được cứu sống càng ngày càng nhiều, chỉ làm trật đất của trời... Nên ông Trời đã rất phẫn nộ, đã tìm cách bát đi nhưng thầy cúng có tính cách cao tay mua thần bán thánh giỏi...

Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

Thơ Nguyễn Nguyên Bảy

Thơ NGUYỄN NGUYÊN BẢY
.

NÓI VỚI NGƯỜI ĐANG SỐNG

.
Hồn chiến sĩ đứng theo hàng dọc
Nằm theo hàng ngang
Người có tên có tuổi
Và người vô danh
Đặt vòng hoa và đốt nén hương trầm
Ngả mũ
Những ngôi sao trên tấm bia liệt sĩ
Lung linh
Lời da diết nói với người đang sống.
.
Chúng tôi đã thành cát bụi cả rồi
Những người con gái con trai thiết tha yêu đất nước
Tôi hy sinh mùa thu 45
Đòn gánh phá kho thóc
Tôi hy sinh trong chiến thắng thu đông
Áo trấn thủ vợ may sũng máu
Tôi hy sinh năm 50 biên giới
Trong reo hò của đồng đội xung phong
Tôi hy sinh giữa khúc điệu hào hùng
Qua miền Tây Bắc núi vút ngàn trùng xa
Tôi hy sinh khi nhìn thấy ngọn cờ
Bay phần phật trên nóc hầm đờ cát.
.
Không làng xã nào không xây dựng nghĩa trang
Không thị thành nào không xây dựng nghĩa trang.
.
Chúng tôi đã thành cát bụi cả rồi
Những người con gái con trai thiết tha yêu đất nước
Tôi hy sinh trong những ngày cuồng sát
Núi sông chia cắt Hiền Lương
Tôi hy sinh ngoài địa ngục Côn Sơn
Lưng chằng chịt lằn roi cá đuối
Tôi hy sinh những ngày 59
Luật 10 máy chém kéo lê
Tôi hy sinh trong tức nước vỡ bờ
Cái sống đứng lên Đồng Khởi.
.
Không làng xã nào không xây dựng nghĩa trang
Không thị thành nào không xây dựng nghĩa trang.
.
Chúng tôi đã thành cát bụi cả rồi
Những người con gái con trai thiết tha yêu đất nước
Tôi hy sinh trên đường muỗi vắt
Cọc tiêu cờ vẫy thông xe
Tôi hy sinh lồng ngực rỗng khô
Giặc lấp hầm dựng bốt
Tôi hy sinh trong vùng B52 thảm khốc
Lúc trời chạng vạng đêm
Tôi hy sinh trên ụ súng phòng không
Lúc phản lực bổ nhào đổ lửa
Tôi hy sinh trước rạng đông mở cửa
Xe tăng áp sát Sài Gòn.
.
Không làng xã nào không xây dựng nghĩa trang
Không thị thành nào không xây dựng nghĩa trang.
.
Chúng tôi đã thành cát bụi cả rồi
Những người con gái con trai thiết tha yêu đất nước
Chúng tôi hy sinh trăm ngàn cách khác nhau
Người còn nguyên hài cốt
Người chỉ là tờ báo tử màu xanh
Chúng tôi hy sinh không nhớ thời gian
Đất nước ba mươi năm loạn lạc
Chúng tôi chết khắp nơi mọi miền đất nước
Rừng dài biển thẳm non cao
Chúng tôi người vừa tân hôn
Người trầu cau mới dạm
Người đã có con dâu con rể
Cha vượt bể con băng rừng
Chúng tôi chết nhớ non quê
Chết vọng về đồng bể
Chết lang thang hồn tìm đất mũi
Ngóng trông đất cổ Sông Hồng
Tất cả chúng tôi không thể già hơn nữa
Mộ đời cỏ mọc xuân sang
Chúng tôi hy sinh người không lời trăn trối
Người nói gọi đôi câu
Có ai mang theo gì đâu
Ngoài bóng hình đất nước.
.
Không làng xã nào không xây dựng nghĩa trang
Không thị thành nào không xây dựng nghĩa trang.
.
Chúng tôi đã thành cát bụi cả rồi
Những người con gái con trai thiết tha yêu đất nước
Người chết chẳng thể làm gì thêm
Ngoài việc dâng hồn lên sắc cỏ
Lên gai nhọn mắt xương rồng
Lên tiếng tùng reo thông reo
Đồi rộng núi cao lộng gió
Các cháu nhỏ cổ quàng khăn đỏ
Các thiếu nữ thôn trang
Thắp cho chúng tôi những nén hương lòng
Người sống không quên người chết
Cao vời đài Tổ Quốc Ghi Công.
.
Không làng xã nào không xây dựng nghĩa trang
Không thị thành nào không xây dựng nghĩa trang.
.
Chúng tôi đã thành cát bụi cả rồi
Những người con gái con trai thiết tha yêu đất nước
Hồn chúng tôi còn trong lòng mẹ khóc
Mẹ ơi con không thể trở về
Mùa lụt này ai chạy nhà cho mẹ
Chỉ còn hồn chúng tôi thì thầm tai vợ
Anh không thể trở về em ráng nuôi con
Anh không thể trở về xin em đừng đợi
Đừng một đời ở giá tình yêu
Bao hồn tân than tiếc ước ao
Được một lần âm dương ôm ấp.
.
Không làng xã nào không xây dựng nghĩa trang
Không thị thành nào không xây dựng nghĩa trang.
.
Chúng tôi đã thành cát bụi cả rồi
Những người con gái con trai thiết tha yêu đất nước
Hồn chúng tôi khát vọng nói về
Xin người sống sống dùm đời người chết
Chết là điều duy nhất tiếc
Chết không là hết là xong
Chết muốn phục sinh trong hạnh phúc
Lung linh bảy sắc cầu vồng
Cầu chèo hát bắc qua sông
Trong mong mơ được cắp sách đến trường
Trong khao khát một đêm trăng đập lúa
Tình hứa tặng tình tấm lụa
Áo cưới vàng mùa gặt quê ta
Xin người sống nhớ cho
Chết là điều duy nhất tiếc
Đừng để chúng tôi tiếc mình chết phí
Máu nhuộm cờ phải mãi thiêng liêng.
.
Không làng xã nào không xây dựng nghĩa trang

Không thị thành nào không xây dựng nghĩa trang.
.

Thơ Nguyễn Nguyên Bảy

Thơ NGUYỄN MINH KHIÊM


Thơ NGUYỄN MINH KHIÊM
.
Anh về với mẹ
.
Chỉ là một nắm đất thôi
Anh về với mẹ, à ơi...Anh về!

Mẹ giờ thôi khấn bờ đê
Thôi cầu bến nước, thôi mê dữ, lành.
Bàn tay mẹ chạm tiểu sành
Ruột mình chạm khúc ruột mình...à ơi!..
Chẳng còn nướcắt để rơi
Mẹ đưa khăn thấm khan thời còn đau
Gọi hồn anh nhập hom dâu
Khói hương không ảnh lạy vào ba lô
Tên anh đốt gửi hư vô
Đỡ nghiêng đời mẹ sóng xô đò đầy!

Anh về ru những ngón tay
Bấu vào bậu cửa cho ngày bình yên
Anh về ru ngọn tóc tiên
Nuôi êm giấc ngủ, mẹ quên nhọc nhằn!
Anh về ru dậu cúc tần
Thay anh chườm bóp những lần mẹ đau!
Anh về ru chiếc mo cau
Thay anh múc nước qua bao tháng ngày...

Anh về đây, anh về đây
Ru thanh thản mẹ lần này...à ơi...
.

Mấy thằng chí cốt

Mấy thằng chí cốt ngày xưa
Chẳng ai sàng sẩy nắng mưa cũng mòn !
Thằng sau bom đạn chẳng còn
Thằng truyền bệnh tật cho con suốt đời
Thằng tâm thần sống dạt trôi
Gặp ai cũng hỏi là người hay ma
Thằng thì tìm cách lánh xa
Gặp nhau cuống quýt dăm ba câu chào
Thằng thì chất ngất lầu cao
Nhìn bạn chân đất chẳng bao giờ mời
Cái thằng nghèo rớt mồng tơi
Lần mò địa chỉ khắp nơi tìm về !

Xuân 2006.

Lục bình

Chẳng là gì cả của nhau
Mà sao lòng cứ nhói đau cho lòng!
Mặt đường hơn cả mặt sông
Quán em mở giữa gió giông chợ trời!
Ngã ba ngã bảy lòng người
Tiếng say đầy cốc, tiếng cười tràn ly!
Tiễn người lảo đảo ra đi
Đón người mắt đẫm tình si bước vào!
Khách hàng thả sức tào lao
Thuyền em lựa lạch giữa bao thác ghềnh!
Dễ chi được sống thật mình
Bao nhiêu mảnh vỡ chắp thành niềm vui?
Đô thành xoáy xiết dòng trôi
Quán hàng
một cánh
em tôi
lục bình…

Vạt áo mẹ

Vạt áo mẹ có lành đâu
Đùm bao cay đắng khổ đau một thời!
Vá chằng đùm phận tả tơi
Nhuộm bùn đùm hạt mưa rơi vùng lầy!
Gập ghềnh đùm cái trắng tay
Đùm vỏ dừa vứt, đùm đầy vỏ dưa!
Đùm cây trúc nẫu nắng mưa
Đùm bao nhiêu thứ mẹ chưa một lần!
Lặng thầm giọt nước mắt lăn
Chỉ vạt áo biết nhọc nhằn mẹ thôi.
Thảo thơm giở miếng trầu mời
Lòng bao bến lở bến bồi ai hay?
Chỉ đằng sau miếng trầu cay
Mới là bão giật, bão lay tận cùng!
Nát gan ruột nuốt vào lòng
Áo nhàu vuốt phẳng lặng không một lời!
Cái tinh cái chất làm người
Ủ trong áo mẹ thành tôi bây giờ.
Nén nhang về lạy bế bờ
Rưng rưng vạt áo câu thơ nảy mầm.

2003

Thơ Nguyễn Minh Khiêm/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Thơ NGUYỄN THIỀN NGHI


Thơ NGUYỄN THIỀN NGHI

Lặng lẽ như chiếc bóng ,nhưng từng chữ , từng thi ảnh thơ Nguyễn  Thiền Nghi cứ rơi vào lòng người như mưa Huế ...( Ngô Minh giới thiệu)

CHIẾC BÓNG

Người đàn bà cúi nhặt bóng mình trên sóng
Thời con gái nặng nề ảo giác
Quá khứ như lưỡi dao chém xuống
Mắc mớ rễ tre
Chờ nước lớn đẩy buồn ra biển

Tẩm hương bưởi đi tìm
Áo hội ngày xưa mòn rách lễ nghi
Người đàn bà cúi đỡ đôi ngực không tròn
Đưa ra phía trước
Tiếc thương một thời
Môi cười không khâu kết sắc hương

Đẩy mình ra giữa dòng sâu
Tiễn đưa những gì trinh tiết
Miếng trầu khô không vôi
Miếng cau già cỗi đôi bĐôi tay buông
Đôi chân khát thèm còn muốn

Tủi mình gói nụ hôn trăng úa
Vá lại chút hương tàn
Đành rã nụ cười
Dắt bóng qua sông
Bềnh bồng khuya
Nhớ mảng trời son phấn