Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

Lục bát của Vũ Bình Lục



VŨ BÌNH LỤC
 .
KHỎA THÂN
Kìa em dỡn với trăng thâu
vớt thơm mà tưới lên màu xuân xanh
hớ hênh tàu chuối đêm thanh
trăng lênh láng chảy lượn quanh ngọc ngà…
Dường như gió cũng la đà
vườn đêm như muốn tan ra ảo huyền
em như thực, em như tiên
em như trăng với thiên nhiên một toà
dưới trời lúng liếng sao sa
dưới trăng thơ bỗng vỡ oà…thiên thai.

TỰ TÌNH XUÂN HƯƠNG
Cái đêm xuân ấy đêm gì(*)
đêm lộn gió, đêm dậy thì héo hon
trong này, trăng hãy còn non
ngoài kia trăng chín mõm mòm đợi ai?
thức đêm mới biết đêm dài
rượu trong chửa ngấm, người ngoài đã say
Ông Xanh kheo khéo đặt bày
cỏ đâm đá toạc chân mây mấy hòn
ruột tơ héo dạ còn son
ai người quân tử biết còn nhớ ai?
Đã toan cửa đóng then cài
trở trời, xuân lại, tiếc hoài xuân đi
thôi nào, một trái tình si
nuốt vào thì đắng, quăng đi lại buồn…
(*): Cái đêm hôm ấy đêm gì-Thơ Nguyễn Gia Thiều

CHỢ TÌNH
Chợ tình năm có mấy phiên
mùa xuân đã gọi nhau lên Bắc Hà
trai thanh gái lịch mặn mà
xoè ô như thể sao sa vùng đồi
chợ vui đứng đứng ngồi ngồi
bán mua sóng sánh nụ cười mời duyên
lời vàng hát tự con tim
tình trong ánh mắt chết chìm bóng nhau
đến đây cho biết vàng thau
hơi xuân đã bén nhịp cầu lứa đôi
ngựa quen gặm cỏ ven đồi
người quen đắm đuối những lời tỉnh say
rượu tình ta rót đêm nay
khát nhau săm sắp ly đầy ly vơi
hình như kìa đất lộn trời
má em rưng rức những lời cỏ hoa…

LẠC KHOẢN MỘT CÂU CA DAO
Những câu người hát đò đưa
Bây giờ tiếng nhặt tiếng thưa vỡ rồi
Mấy câu người hát mê tơi
Hay
thì hay vậy
biết chơi hay đùa?
Mấy câu người hát ngày xưa
Bây giờ bong bóng tan mưa rã chiều
Mong manh gấm dệt hoa thêu
Chưa cầm đã nát, chưa yêu đã tàn…
gốc đa rụng cái nhỡ nhàng
nắng mưa gói chút muộn màng rêu phong
vu vơ tiếng đục tiếng trong
hình như có, hình như không có gì!...

KHEN NHAU
Tiếc gì một tiếng khen nhau
đẹp lên ánh mắt lên màu má ai!
rằng bây giờ mới giêng hai
duyên người như liễu xanh hoài non tơ
rằng nghe em thả câu hò
mây ngừng trôi với con đò ngừng trôi
một vùng non nước xinh tươi
nước mây như muốn cất lời hoạ theo!
Tiếc gì một tiếng khen nhau
một cười một nói nên câu ngọc ngà
lời vân vi gió la đà
mảnh mai dáng trúc, kiêu sa nét đào
công cha nghĩa mẹ xiết bao
sông Ngân núi Thái… gom vào một em!

THÁNG BA
Bởi sông chưa bắc được cầu
nên chi nỗi nhớ đỏ màu phù sa
Ông trời gõ sấm tháng ba
ngân nga lúa hát lời ca thẹn thùng
thương nhau, nên nhớ không cùng
chưa chắp mối, mới ngại ngùng chửa sang
ước gì có chuyến đò ngang
chở lòng anh đến Đông Hoàng quê em!
tuổi em là tuổi trăng lên
thương cây lúa lép, mà quên nhọc nhằn
năm nay làng mở hội xuân
hẹn nhau, dẫu bận mấy lần cũng sang…
đã đi qua mấy mùa vàng
đã đi qua mấy gian nan chất chồng
tình yêu ta hoá mênh mông
như sông cháy mãi sắc hồng phù sa
lòng anh ngập nắng tháng ba
mắt em đọng những câu ca chào mời
dấu trong tươi thắm nụ cười
là tình em mở chân trời xa xôi…
 .
MỘT CHÚT THÁNG GIÊNG
Tháng giêng lắc thắc cánh đào
Rơi sang năm cũ, rơi vào hư không
Má ai còn ánh sắc hồng
Tay ai còn ấm còn nồng ý thơ
Gió Đồng Đăng thả cơn mơ
Sông Kỳ Cùng vỗ lở bờ tương tư.
.
Thơ Vũ Bình Lục/ Tác giả gửi  qua eMail 
 NNB vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét