Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

Thơ Nguyễn Trường Thọ



NGUYỄN TRƯỜNG THỌ

ĐT 0904258465

ĐẶT TAY LÊN NGỰC TRỐNG ĐỒNG
.
Đặt tay lên ngực trống đồng
Để nghe vọng tiếng Lạc Hồng nghìn năm
Dịu đi giọt mắt ướt đầm
Dịu đi giọt máu tím bầm Mỵ Châu
Dấu đường lông ngỗng còn đau
Trắng phau chìm nổi bể dâu kiếp người
Một trăm chiếc trống làng tôi
Năm mươi xuống bể năm mươi lên rừng
Tay nắm chặt mắt rưng rưng
Thề non hẹn biển đã từng từ đây
Nước non thủa ấy hao gầy
Cháu con vun đắp tròn đày nơi nơi
Đêm dầu cạn ngày đén vơi
Lệnh vua ban bố bề tôi một lòng
Non sông xã tắc hưng vong
Đặt tay lên ngực trống đồng lắng nghe .

CHÂN MÙA
.
Vừa lặng lẽ đã ầm ào
Thượng nguồn tan chảy xoáy vào thẳm sâu
Đê làng gồng gánh niềm đau
Sông dâng lũ nước lở màu gạch cua
 Đám mây mưng vạt mưa mùa
Gió gom lạnh giá cợt đùa heo may
Thềm sương đong giọt nắng gầy
Triều dâng con nước đổ đầy bờ xa
Mùa thu vàng nắng đi qua
Rớm trong giọt mắt đã nhòa giọt hương
Bỗng nghe rét cuối con đường
Chân mùa chạm phía vô thường .. gọi Đông .

TÔI XIN THẮP NÉN HƯƠNG NẦY
Kính viếng hương hồn 10 cô gái Ngã ba ĐỒNG LỘC

Tôi xin thắp nén hương này
Gửi tròi cao gửi đất dày gửi em
Mộ bia thắp những dòng tên
Trẻ như gương lược để bên mộ người
Chiều ơi hãy chầm chậm vơi
Giữ cho hoa nắng mãi tươi trên mồ
Cỏ non xanh đến bao giờ
Mười cô còn hát bên bờ nhân gian
Lược gương ơi xếp thẳng hàng
Cho hương bồ kết ngập tràn nơi đây
Chiều buông hương khói quyện bay
Hoàng hôn rụng xuống đầy tay tôi về .


VẾT SON
.
Tựa như một ánh mắt nhìn
Cứ soi mói , cứ vô tình .. em đau
Vết son chẳng thể phai màu
Áo anh em giặt nát nhàu tim đêm .
CHỊ
.
Nỗi niềm chị chãi vào đêm
Bao nhiêu phiền muộn dạt miền cỏ mưa
Tóc xanh dày thủa ngày xưa
Để chân lược nhắc đến giờ chị ơi !
Dõi theo mây trắng cuối trời
Tóc sương .. lòng chị rối bời .. đêm xanh .
 
KHÚC RU
.
Bão ngày đã lặng vào đêm
Anh ngồi ru giấc mơ em vỗ về
Tình yêu gió tạt mấy bề
Con thuyền hạnh phúc anh che mấy chiều
Ngủ ngon đi nhé tình yêu
Biển đông còn cạn ao bèo thấm chi
Lăn tăn sóng nép bờ mi
Làn môi xoa dịu thầm thì bàn tay
Bing bo..o..ng mấy hạt sương gầy
Gõ vào đêm cạn biết ngày đang lên .


HAI MẶT ĐỒNG TIỀN
.
Lật nghiêng hai mặt đồng tiền
Để nghe vật vã nỗi niềm nhân gian
Lóe như một ánh hào quang
Tắt như một dấu chấm than giữa chừng
Sớm còn hoan hỉ vui mừng
Chiều đà ngoảnh mặt quay lưng não nề
Khi xa tiền gọi người về
Khi gần người bỏ bạn bè người đi
Khi hạnh phúc khi chia ly
Mỏng dày đâu chiếc phong bì biết thôi
Đỏ như ngói trắng như vôi
Xanh như cỏ bạc như người tiền ơi !
Lật nghiêng hai mặt đầy vơi
Bịt tai càng rõ tiếng rơi đồng tiền .
 
RU CÁT
(Viết tặng anh Đỗ Đức Dịu thương binh
bị chất độc màu da cam ở Quảng Bình )

Người chơ vơ , cát chon von
Nắng cô bóng , gió cô hồn .. chênh chao
Một nấm cát , một cục đau
Mười hai nấm cát đẫm màu khói nhang
Cha đau dọc , mẹ đau ngang
Mười hai thai nghén mẹ mang khuyết đầy
Chiến tranh xa mấy ngàn ngày
Vết thương sao vẫn xới cày trong anh
Ước làm cha quá mong manh
Ước làm mẹ .. sao chỉ thành thai nhi
Mười hai sinh linh ra đi
Mười hai năm lẽ nói gì mai sau
Mười hai bến nước đục ngầu
Mười hai lần trắng trên đầu khăn tang
Chết đi sống lại ngỡ ngàng
Mười hai nấm cát một hàng trắng phau
Anh nén đau , chị nén đau
Lặng im .. ru cát .. dưới màu trời xanh .

TIẾNG RAO ĐÊM
.
Ai mua bánh mì nóng đây
Thương em chiếc bóng rạc gầy trong đêm
Nào ai mua bánh dùm em
Tiếng rao thảng thốt héo mềm lòng tôi
 Bánh mì ủ ấm người ơi !
Thân em giá buốt giữa trời gió sương
Bóng em khuất nẻo cuối đường
Tiếng rao như hãy còn vương ngõ dài .
Ai mua bánh mỳ nóng đ ..â ..y..
Đêm khuya sương lạnh rắc đầy .. tiếng rao .

.
Thơ Nguyễn Trường Thọ/ Bài nhận qua eMail
NNB vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét