Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

Thơ Nguyễn Nhựt Hùng


NGUYỄN NHỰT HÙNG

1989. Vũng Tàu

VIẾT VỀ MẸ
 

Chẻ ngày đen trắng
mẹ làm mái hiên tóc lỗ trổ trắng đen
con về quên vội vã thời gian
Gánh vào không gian
tình yêu mẹ dành cho con
con biết mình rẩy run bé dại
Chuyện ngày xưa
những cánh đồng hoang mùa về nứt nẻ
trên tay mẹ
hạt mầm vẫn sinh sôi
nước lụt, nước lụt
mẹ lội ngược
tóc mai cháy đỏ hoàng hôn
biển cả sợ đôi chân mẹ
nước rút, nước rút
mẹ vượt cạn những ngôi sao từ đâu lấp lánh
sáng cả bầu trời
sinh linh 
một ngày thiên hà rượt sáng
Rơi vào tắm táp
con cứng cáp bằng yếu đuối mẹ đổi với tháng năm
Con rơi vào mẹ trên những thăng trầm
mẹ nâng niu dịu dàng con trong u buồn hạt cơm có khi là đắng chát
Một ngày viết về mẹ
chẻ ngày thành mê cung 
con vẫn là trẻ lạc.
(25.01.2012)
.
VÁCH
 

Giữa mạch phố khúc ca tôi lạc giọng
Ứ hừ hừ đắng ngét thị thành van
Em hút mất con đường quằn quại xám
Trả lại tôi chảy máu một tiếng khàn
Giữa những cái không còn là một cái
Chênh choang em tôi ngái ngủ rùng rền
Em con gái thì vẫn là con gái
Chỉ tội rằng thế kỷ vội lãng quên
Lãnh đạm tóc cuốn gió vào đám rối
Sột soạt bung cúc phố giữa quán mùa
Tôi đâu biết tình yêu về lưu trú
Tận vách buồn em hiện hữu ngày xưa.
(28.02.2012)
.
ÔNG
 

Nắng vỡ vào đất 
ông quật vào đất
khoảnh ngày nấc quẫy cựa mình tiếng cuốc
Đám lá phân hủy loang xơ mùa
vai ông tím tái tím tái vết xưa
chiến tranh đẽo vào ông mắt sẹo
Thời gian du mục nhìn ông
khuôn mặt chúng cáu gắt nhăn nheo
chúng ù lăn bỏ chạy để lại đám bụi mù bám vào ông bạc ố
Ông kể tôi nghe những câu chuyện nhức buốt và những con số
những con số mập mờ hiện hồn trong giấc mơ
những con số hình ảnh đồng đội
đạn bom lao cướp đi cả lời trăn trối
Cảm thức của ông cứ lang thang gập gềnh
những vạt gió tràn qua ông run môi
Bàn tay già nua của quá khứ cứ vẫy gọi ông
những cái tên trên thẻ bài
tràn về
tràn về chảy máu
di ảnh
Ông úp mặt vào hiện sinh đỏ khấu
nghe hoài niệm 
rưng rức
khóc
bi ca.

(16.03.2012)
.
PHỨC HỢP TÔI
 

Đa chiều mỏng mảnh tin đêm
Vuốt ve sợ hãi âm chìm vòng cung
Báo tôi một nỗi vô cùng
Loang trong tính trạng đóng khung sượt mùa
Tôi mặc cả
Thắng và thua
Rơi rơi bản ngã tâm bùa đỏ đen
Thời gian băng huyết ộc men
Di di hoại tử ngậm khèn vết thương
Hòa sắc và
Những con đường
Tôi gặp tôi
Với tâm lương chính mình
Bước trên dãy lịch trùng sinh
Lặng run nghe tiếng đóng đinh cuộc đời
Những vòng elip mù khơi
Khạp đêm ngày mắc thở lời vô ngôn
Trở tôi trên vỉ máu cồn
Gắp ra những mảng ngồn ngồn buồn vui
Di căn trong hạt giấc vùi
Trẻ con cười nói về xuôi điểm mù
Rong ranh tiềm ảo mờ ru
Từng từng vi mạch lớn cùng hình tôi
Giữa đêm tâm thức gầy môi
Gõ vào phức hợp toạt đồi chiêm bao.

(14.03.2012)

Thơ Nguyễn Nhựt Hùng/ Tác giả gửi qua eMail
NNB vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét