Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Vân Đình Hùng/ Đò đưa thơ Hoàng Nhuận Cầm



Sông Thương tóc dài
.
Mai đành xa sông Thương tóc dài
Vạn Kiếp tình yêu anh gửi lại
Xuân ơi xuân, lẽ nào im lặng mãi
Hạ chưa về... nhưng nắng đã Côn Sơn
Mai đành xa sông Thương thật thương
Mắt nhớ một người, nước in một bóng
Mây trôi một chiều, chim kêu một giọng
Anh một mình - náo động - một mình anh
Hoàng Nhuận Cầm
.
Sông bắt đầu từ thượng nguồn, chụm với nhau thành các dòng suối nhỏ, rồi oà ra mới thật là sông. Bên này thì bãi bồi phù xa, lá lay gió, gió vờn mái tóc thi nhân rối bù đựng độc mộc giọng chim khản đặc. Bờ bên lở, nước sông ngầu đỏ quanh túp lều thi nhân díu dan với nàng thơ. Mắt sông dựng đứng vách chiều.
Tóc sông thì dài, nước in bóng lẻ. Tình lại gửi ở nơi xa lắm, mãi cõi nào tận cao xanh. Thế mà đành xa, đành xa.
Một mối tình hóa đá triệu năm. Tiếng chim nào vừa kêu khảm khắc, con đầu đàn táo tợn bay vào đánh cắp trái tim người thơ, trôi theo lăn lóc cùng dòng sông tóc dài cuộn chảy.
Đã lâu lắm mới được nghe một khúc bi ai mà náo động đến thế. Sông Thương ơi có thương kẻ sĩ, sao tóc sông lại dài quá đỗi? Có phải trong mắt nhớ của kẻ si mê kia đang vằn lên đỏ rực. Nước mắt cũng cháy, đổ thêm lửa cho cuộc chia ly nham thạch.
Dù sao thì trời vẫn xanh, mây vẫn trắng, nước sông nào cũng chảy ra biển, đã trở thành luật của tạo hoá. Nhưng tiếng chim kêu một giọng trung thành với lời nguyền của chủ và cứ khảm khắc nhỏ dần, nhỏ dần, đệm cho cái náo động cuối cùng vừa nhẹ nhàng tiếp đất. Cùng lúc, trái tim vút lên nốt cuối như tiếng thở dài của dòng sông đựng mối tình gửi lại.
Vùng châu thổ chữ nghĩa của Hoàng Nhuận Cầm nằm không hoàn toàn ở đồng bằng sông Hồng. Nó kéo dài từ thượng nguồn sông Thương đục màu thương nhớ. Đường gió, chân mây kéo từ đâu mà lúc Xuân lặng, nắng đã Côn Sơn... Bàn cờ Tiên trên đỉnh Phù Vân mời gọi tri kỷ. Bầu rượu chờ mặc khách, kẻ tao nhân lại biền biệt phù du. Túi thơ buông thõng, cây đàn đứt dây treo sóng sượt. Mặt đàn khảm màu chia ly chay tịnh. Cửa sông chờ mãi dòng nước lao đao trung du không chịu tìm về với biển. Vách gỗ phía đông ngậm sóng, chờ Vạn Kiếp mặn mòi. Một chiều mây trôi. Một giọng chim kêu. Cô đơn bóc gió một cánh nhỏ lơi buông xa xăm. Sông Thương tóc dài đầy ắp tâm trạng, xin được dãi bày để cùng đồng cảm với người thơ thương sông tấu ba khúc một, xót thương nỗi đắng cay nhân thế.

Tháng Quý Xuân - Nhâm Ngọ
Vân Đình Hùng
.
NAT đọc chọn/ NNB vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét