Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

Thơ Nguyễn Trọng Hoan



Thơ NGUYỄN TRỌNG HOAN



Những sợi tóc rơi
 
Những sợi tóc rơi
vương trên gối
Mỗi sớm mai đầy
Sợi ngắn
Sợi dài
Đâu còn của anh
Đâu còn của em
Những sợi tóc rơi
không thành tiếng
Mà sao
trĩu nặng
Buốt lạnh từng đêm


2008

Lúc xuân về

Gấp gáp ngày
Bỏ lại những trận mưa vỗ mặt
Những dài nắng gãy hai vai
Cảm xúc đã trai lỳ trên mặt đường láng bóng
Những vòng quay khói bụi quên mùa …

Cuối năm
được  ngày thư thả
Xếp sắp lại sách vở
dọn lại hồn
Vô tình trong ngăn kéo nhỏ
(Ta) nhặt được trái tim mình

Hà nội xuân 2010
 
Đóa quỳnh hoa

Em 16 tuổi sương mai
Đọng trên lá hồn tôi
Năm từ giản dị
Em thành thực yêu tôi . . .
Lời yêu ấy nở quỳnh hoa đóa
Hương thoảng đằm đâu mãi đáy sâu
Trách gì nhau thưở mực xanh mực tím
Tôi giấy trắng học trò nhòe chút màu yêu
Đêm đêm chiết em ra từ nắng
Những ngọn đèn chao chát phố khuya
Đã lấp bao nhiêu mối tình vào đấy
Sao chẳng thể nào đầy khoảng vắng em đi
Xa nơi nào em hỡi hanh vàng nắng lửa
Bập bùng đêm trắng đóa quỳnh hoa

5/2012

Thơ Nguyễn Trọng Hoan/ Bài nhận qua eMail NNB vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét