Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Thơ Nông Quang Khiêm


Nông Quang Khiêm

Dân tộc Tày
ĐT: 0986 901 858
Mail: nongquangkhiem@gmail.com

.
BÙ NHÌN
Cả đời không cái áo lành để mặc
Cả đời…
Dầu dãi nắng mưa
Bù nhìn đứng canh nương cho bản
Một mình
Bù nhìn rung rung
Cầy cáo chạy mất
Chim chóc bay xa
Tay bù nhìn dang ra
Như muốn ôm cả trời cả đất
Ngực ưỡn căng hứng gió cao nguyên
Tôi lớn lên
Thấy bù nhìn vất vả
Bản được mùa lúa
Bản được mùa ngô
Người người ấm no
Chỉ riêng bù nhìn
áo rách…
Cả một đời canh nương cho bản
Bù nhìn chẳng đòi trả công
Có phải không
Bù nhìn thương bản ta còn khó.

CHIỀU TỐI MÙA NGÔ

Chân bà leo núi
Cả đời đã quen
Đến tuổi ngơi nghỉ
Vẫn đòi lên nương

Cháu ra bờ suối
Đợi quả ngô thơm
Bản vắng bình yên
Chiều đi lặng lẽ

Về mau bà nhé
Gùi bắp trên lưng
Mồ hôi ướt áo
Thơm cả hương rừng
Bà nhóm bếp lửa
Than hồng rực lên
Nướng quả ngô thơm
Thích ơi là thích

Quả này phần mẹ
Quả này phần cha
Quả này còn sữa
Dành riêng cho bà

Thơm cháu bà nựng:
Bé ngoan quá à!...
Rồi cười móm mém:
Còn răng đâu mà!..
Vẫn chiều bình lặng
Nhớ bà không thôi
Bếp than vẫn đỏ
Mùa ngô đâu rồi!...

LAU

Gầy như dáng mẹ
Lặng thầm giữa mưa sa và gió núi
Chút hoa trắng…
để cho gió thổi
Vẫn khắc khoải yêu…
cả khi đất khô cằn.

RƠI VÍA

Trong lễ buộc chỉ cổ tay
Thầy buộc cho con
sợi đen
sợi trắng
Giữ vía
Không mải mê chơi quên đ­ường về
Không giật mình mất vía.
Con lên rừng
Gặp cô gái Tày gội đầu bên suối
Cái khuy áo rơi…
Vía con cũng rơi rồi
Phép thầy không giữ nổi vía
Hay vía con không chịu nghe lời
Thầy ơi!
Con đi theo vía…

TIẾNG RAO
.
Tiếng rao ai lạc lõng
Hút cuối con phố dài
Giật mình ngỡ tiếng mẹ
Vẫn rao hàng sớm mai

Một gánh rau lệch vai
Vài trái ổi trái khế
Có khi hàng lại ế
Mẹ gánh về… heo may

Ký túc lá vàng bay
Chợt chạnh lòng nhớ mẹ
Cái dáng gầy lặng lẽ
Vẫn sớm hôm đi về
Ai mua hàng mẹ tôi
Bớt đồng hai đồng một
Người chê chua khen ngọt
Mẹ được bao lãi lời
Tiền học con hết rồi
Viết thư về hỏi mẹ
Có cái gì khe khẽ
Vỡ oà vào hư không

Mẹ ơi một chiều đông
Con chẳng còn mẹ nữa
Tiếng rao ai qua phố
Con ngóng theo tần ngần…
.
TRÊN CON ĐƯỜNG NÚI


Con cõng chữ về rừng
Mẹ gùi mùa vượt dốc
Bóng con xước nắng chiều
Bóng mẹ cong dấu hỏi
Con… một năm lên một lớp
Mẹ… bốn mùa tuột qua vai.
.
Thơ Nông Quang Khiêm/ Vân Hạc đọc chọn
NNB vi  tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét