Thứ Hai, 7 tháng 5, 2012

Thơ Hàn Phong Vũ


HÀN PHONG VŨ

(NGUYỄN VĂN LÂM)

Điện thoại: 0989.272.896
Sinh ngày: 19/ 05/ 1985
Tại Thành Đông - Thành Lộc - Hậu Lộc - Thanh Hóa.
Trước kia là sinh viên sư phạm khoa Văn, do bị tai nạn chấn thương cột
sống cổ liệt tứ chi nên dừng học…
Hiện công tác tại:
CƠ SỞ KHUYẾT TẬT NHÀ MAY MẮN - Bình Tân - TP.HCM

.
BUỒN
.

Buồn dâng cao ngút chân trời
Ta ngồi lặng lẽ lệ rơi cung sầu
Chiều nay gió thổi về đâu
Nghe lòng hiu hắt ngàn sâu não nề.
Chiều nay ai… dáng trăng thề
Phải em chăng, trở gót về lối xưa?
Ngồi nghe gió thoảng, mây đưa
Lòng ta ngơ ngẩn như chưa bao giờ.
Nghìn trùng ngút tận trời mơ
Bóng em đâu giữa hững hờ thế gian!
Thắt lòng một giọng ca vang
Như là tiếng khóc than van giữa đời.
Mảnh trăng chiều, ai cắt đôi?
Để đầy đêm vắng tôi ngồi nhớ thương.

.
VẪN LÀ..
.

Đời ta rong ruổi tháng năm
Xe lăn làm bạn
vẫn lăn bên đời
Vẫn là ta với đơn côi
Đêm đêm thương nhớ nụ cười xa xôi

Vẫn là cái thuở mù khơi
Người về bến ấy, chia đôi cuộc tình
Vẫn là ta với riêng mình
Tinh sương ngắm nụ bình minh ơ thờ!

Thả hồn neo bến nguồn thơ
Giọt sương mai, điệu vần chờ đợi ai?!
Vẫn là ngày ngắn đêm dài
Mùa thu ai nhớ?...
Thương ai...
Úa nhàu!

.
THƯƠNG BÀ
.
Mái tranh chiều gió vẹo xiêu
Bóng bà đơn chiếc quạnh hiu tháng ngày
Trăng suông… đêm lệ nhòe cay
Thương sao vóc hạc dáng gầy bà tôi.

Giàn bầu bí, giậu mồng tơi
Ngóng ai ở phía xa xôi
Xanh rờn
Vườn mùa cam, ổi thơm giòn
Tiếng con chim khách véo von trước thềm.

Lưng còng, sức cạn, mắt hiền…
Bà mong con cháu bình yên trong đời!
Nhọc nhằn năm tháng đầy vơi
Dẫu trong gian khó vẫn ngời nghĩa nhân…

Thương bà tóc trắng phù vân
Đội sương, cõng gió tấm thân hao gầy
Một đời muối mặn, gừng cay
Cho con cháu… biển, trời đầy yêu thương!

Lâu rồi trở lại quê hương
Tôi, chiều trăng mỏng ngậm sương lối về
Bâng khuâng thương mảnh trời quê
Thương bà, thương thuở ngày chưa xa bà!...

.
MẸ!
.
Còng lưng gánh nặng ngược xuôi
Về khuya đi sớm chợ đời long đong
Chắt chiu dành dụm từng đồng
Miếng ngon mẹ giữ cho chồng cho con

Bây giờ con đã lớn khôn
Ôi thương dáng mẹ lom khom tháng ngày
Bàn tay chai sạn nhăn gầy
Tóc xanh sương điểm như mây bạc màu

Tảo tần cuốc bẫm cày sâu
Gia tài nhỏ là con trâu cái cày
Mùa về hong lúa bồ đầy
Mồ hôi ướt đẫm nhòe cay mắt hiền

Dẫu nhọc nhằn mẹ vẫn tin
Ngày mai con sẽ bình yên trở về
Đã mấy xuân sống xa quê
Lòng con vẫn nhớ  ước thề thiêng liêng

Mượn con chữ trút ưu phiền
Chiều chiều dâng nỗi nhớ miền quê xưa
Nhớ ôi tiếng võng đong đưa
Mẹ ru con ngủ những trưa nắng hè

À ơi! chân bước lê thê
Mai về bên mẹ tóc đà điểm sương
Bao nhiêu vị ngọt đời thường
Làm sao sánh nổi tình thương mẹ hiền.

.
CHIỀU NHỚ QUÊ NHÀ
.
Chiều nay lòng lại nhớ nhà
Nhớ cơm mẹ nấu, quả cà, dĩa dưa
Nhớ nồi cá lóc – canh chua
Cha thường nhóm bếp những trưa nắng hè.
Nhớ cánh đồng, nhớ bờ tre
Nhớ con đò nhỏ, dải đê đầu làng
Nhớ mùi thơm củ khoai lang
Nương ngô mướt, lúa trĩu vàng long lanh.
Ngát hương bưởi, dịu hương chanh,
Dáng cau xa ngất – trầu xanh nội trồng
Cô em má núm, môi hồng
Ngày đi lưu luyến tơ lòng níu vương.
Đời tôi, lữ khách tha hương
Chiều rưng nỗi nhớ, niềm thương quê nhà!

.
KHÔNG THỂ LÀ PHẾ NHÂN
Tặng: Các anh, chị, em khuyết tật toàn quốc
.
Ta chẳng thể
làm một kẻ phế nhân
Suốt cuộc đời
sống than thân trách phận
Ngôi nhà thế gian
bao cảnh đời lận đận
Họ không cửa, không nhà
thân tàn tạ điêu linh.

Ngước mặt lên trời
thấy mình chẳng bằng ai
Khi ta nhìn xuống
nào mấy ai hơn mình
Bao em thơ không mái ấm gia đình
Bao cụ già không còn nơi nương tựa.

Em bé nhiễm chất độc da cam
Mặt mũi,
dáng hình
nào đâu lành lặn
Đầu óc các em:
đâu có còn minh mẫn
Cơ thể ngắn dài thiếu thốn chân tay.

Thân khuyết tàn ta nào sợ chi đâu
Tay chân liệt… còn con tim, khối óc
Ngọn lửa tình và tâm hồn khao khát
Chẳng có gì ngăn cản nổi lòng ta.

Ta sẽ sống với niềm tin, hi vọng
Lãng quên kiếp người;
bao ngang trái buồn đau
Thả dòng thơ chảy vào đời tươi sáng
Rạng rỡ ngày
ánh mai
gọi bình yên!…

15.06.2011

.
DẪU EM LÃNG QUÊN
.
Biết nói gì khi chẳng thể bên nhau
Em giờ đây như là người xa lạ
Cõi lòng anh từng đêm sầu tơi tả
Nhớ thương em tàn tạ cả giấc mơ!

Tình yêu em lẽ nào như cơn gió
Thoáng bay ngang đùa giỡn với tình anh
Rồi lặng lẽ âm thầm không từ biệt
Cho đời anh lạc lõng chốn cô liêu

Bao tháng ngày lòng anh vẫn còn yêu
Ngồi đợi em dưới nắng chiều le lói
Em nhớ không những lời thương em nói
Tình yêu mình mãi mãi chẳng đổi thay

Ngày qua ngày anh vẫn ở nơi đây
Trái tim côi đã hao gầy nhung nhớ
Từng trang viết chắp tình, thơ dang dở
Gởi trao em phương ấy, dẫu lãng quên…

25/5/2011

.

Thơ Hàn Phong Vũ
(Nguyễn Văn Hòa, Phú Yên- Đọc chọn)
NNB vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét