dừng lại cuộc chơi
.
.
sẽ không còn tay nắm chặt bàn tay
trên con phố cho dài thêm nhung
nhớ
mùa xuân đến có lần tôi bỡ ngỡ
bởi em từng bỏ lỡ mối nhân duyên
sẽ không còn những ngày tháng vô
biên
câu hạnh phúc trôi về miền cát bụi
đường phía trước một mình tôi lầm
lủi
vẫy tay chào mà nghe tội trái tim
sẽ không còn lời thề hẹn thiêng
liêng
mùa xuân thắm ngày xưa riêng tôi
có
muôn hương sắc say nồng nàn trước
ngõ
nay trả về cho làn gió mang đi
sẽ không còn những giây phút biệt
ly
và em hãy vững lòng khi rẽ lối
đừng nghe sót hay thấy mình tội
lỗi
để niềm tin không mau vội vơi tan
lỗi hẹn mua hoa .
chẳng dám hẹn mùa xuân này trở lại
dù mai vàng khoe sắc trước hiên
nhà
muôn cánh én chao nghiêng miền
nhung nhớ
tấm thiệp mừng câu chúc nở ngàn
hoa
chẳng dám hẹn mùa xuân này trở lại
bếp lửa hồng ngồi đợi bánh chưng
xanh
cơn gió bấc ngủ nhờ bên hiên lá
bàn tay mềm chạm nỗi nhớ mong manh
chẳng dám hẹn mùa xuân này trở lại
để hồn thơ thao thức với đêm dài
chung trà ấm cạn vơi vầng trăng
lạnh
đợi quỳnh hoa sương trắng hạt phôi
phai
chẳng dám hẹn mùa xuân này trở lại
dẫu biết rằng ngõ trúc có người
mong
nơi đất khách ngắm cành hoa cúc
dại
giữ ngàn xưa thơm mãi ở bên lòng
thơ Đông Tùng/ Gửi qua eMail
NNB vi tính giới thiệu
thơ Đông Tùng/ Gửi qua eMail
NNB vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét