Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Thơ Nguyễn Trường Thọ


NGUYỄN TRƯỜNG THỌ 
ĐT 0904258465
.
BẾN THỦY

Đêm phá ngư lôi anh không về nữa
Đồng đội truy điệu anh trước lúc ra đi
Chị lặng lẽ múc nước sông Lam về làm giỗ
Mấy mươi năm bên sông chị thầm thì

Chị đứng lặng trên cầu Bến Thủy
Gió miên man vỗ sóng chân cầu
Bao năm rồi tiếng bom ngừng nổ
Đến bây giờ sóng vẫn quặn đau

Chị đứng lặng bên dòng Lam trưa vắng
Nghe thời gian nức nở phía xa vời
Ôi ! dòng sông một thời lửa máu
Đêm nối ngày pháo sáng ngư lôi

Sông vãn chảy đôi bờ thao thiết gió
Nước dòng sông loang máu các anh tôi
Sông vẫn chảy đôi bờ da diết nhớ
Những tháng ngày bom đạn chuyến phà đôi

Xe nối đuôi nhau qua cầu Bến Thủy
Dưới chân cầu .. Chị múc nước .. Sông ơi !

PHÍA TRƯỜNG SƠN

Buộc nốt chút tuổi xuân lên đuôi mắt
Lặng lẽ nuốt tiếng thở dài
Gấp cô đơn vào bờ đêm góa bụa
Chị đợi chờ khắc khoải mấy mươi năm

Anh .. hóa thành mây trắng phía Trường Sơn
Chị nén nỗi đau .. ghìm từng tiếng nấc
Vỡ ra từ đáy mắt
Những mảnh thủy tinh không màu .
 

HY VỌNG

Mẹ ơi ..! khói hương
Có vợi bớt nỗi đau
Mà bao nhiêu năm
Những chân hương ken dày
Những âu lo .. xếp đầy vầng trán mẹ
Bình yên cho các con
Nơi chân trời góc bể
Phía Trường Sơn .. mây trắng bay về .

Mẹ ơi bao nhiêu năm
Mấy nghìn đêm thao thức
Mấy nghìn giấc mơ chập chờn ấm lạnh
Mấy nghìn cơn ho
Mấy nghìn niềm hy vọng
Phên thưa liếp cửa .. gió lùa

Mẹ ơi ! Bao nhiêu năm
Mấy nghìn đêm hương cháy
Nơi ngực lép mẹ tôi
Có một trái tim chưa ngừng đập bao giờ .

VỚI DÒNG SÔNG THẠCH HÃN

Dấu chân cha mòn đôi bờ Thạch Hãn
Mấy mươi năm bao nhiêu cuộc kiếm tìm
Khi sông khóc sông dào lên cát trắng
Khi sông buồn con sóng cũng lặng im

Ôi ! dòng sông cha suốt đời đau đáu
Sông trong veo như nước mắt người
Hoa phượng đỏ ngời lên màu máu
Con nằm đâu .. sao con chẳng trả lời .

Cha thả xuống dòng sông chùm hoa trắng
Những bông hoa ngời trong sắc nắng tinh khôi
Sông Thạch Hãn cồn lên từng trận sóng
Bão lòng cha cuồn cuộn .. con ơi !

ĐỒNG LỘC

Buổi sáng nơi đây bình yên như thể
Đất đai chưa rỉ máu bao giờ
Mười cô gái lặng im đang ngủ
Chim chuyền cành nối những giấc mơ

Khói hương bay bầu trời hư ảo
Tôi lặng thầm bên mộ các em
Mặt đất nơi đây một thời chao đảo
Đồng Lộc gồng mình nghìn vạn tấn bom

'' Trời mô xanh bằng trời Can Lộc "
Sao nhiều bom lại ném xuống nơi này
Bom đào xới đất tả tơi đất khóc
Bên những hố bom máu đỏ thấm đầy

Ai đếm được bao nhiêu vết thương trên mình Tổ Quốc
Bao nhiêu nỗi đau rỉ máu mỗi ngày
Ai đếm được bao nhiêu cây hương cháy
Bên những nấm mồ xanh tuổi đôi mươi

Nơi nghĩa trang xếp hàng hàng ngôi mộ
Những ngôi mộ có tên , những ngôi mộ không tên
Những ngôi mộ trẻ như gương lược
Nắng sớm ban đang xoa dịu .. dỗi hờn .


KHOẢNG ĐÊM XANH

Tháng ngày hằn lên tóc mẹ
Trắng khô vệt vệt thời gian
Nỗi đau hằn lên mắt mẹ
Tỏ mờ vạt vạt sương giăng

Từng đêm từng đêm lặng lẽ
Hướng nhìn về phía Trường Sơn
Khói hương khói hương cháy đỏ
Cuối trời giọt giọt sao rơi

Mẹ ngồi đếm từng ngọn gió
Thổi về từ phía có anh
Mẹ ngồi đếm từng nỗi nhớ
Chất đỳ một khoảng đêm xanh .
LÁ THƯ TỪ BIÊN CƯƠNG

Đêm Hà nội ngắn quá chừng
Nụ hôn chưa khép đã bừng ban mai
Nắng sương run tiếng thở dài
Em buồn , anh biết ban mai cũng buồn

Lòng anh mở một cánh buồm
Em là nến nhớ cuối nguồn buông neo
Sông Hồng chở nặng tình yêu
Thẳm sâu mắt nhớ tím chiều chênh chao

Đêm Hà nội vắng trăng sao
Mướt non bờ gió chạm vào bờ môi
Em nghiêng về phía bồi hồi
Anh nghiêng về phía cuộc đời yêu thương

Giờ đay chốt ở Biên cương
anh ngồi gói những nhớ thương dỗi hờn
Gửi cho em một chút buồn
Mỏng như đôi cánh chuồn chuồn lượn bay

Gửi cho em một làn mây
Mỏng như sợi gió heo may bên đèo
Gửi cho em cả niềm yêu
Gửi cho em cả những chiều nhớ mong

Soi trong màu nước Sông Hồng
Thư anh cùng với nỗi lòng người xa .
.

Thơ Nguyễn Trường Thọ
Bài nhận qua eMail/ NNB vi tính giới thiệu

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét