Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2012

Thơ Diệp Bần Cò


DIỆP BẦN CÒ
ĐỖ NGỌC DIỆP/ Sóc Trăng
ĐT: 0987226199


ĐÊM SÔNG HẬU

Đêm buông mình
Ta ngắm sông quê
Con nước chảy, một câu thề muôn thưở
Gió mơn man như dạo điệu đàn vọng cổ
Trăng đồng bằng ướt át những vần thơ…

Dòng Hậu giang thắm dãy cù lao
Đêm không ngủ thả bóng mình giỡn nước
Trăng mùng mười bơi qua cồn Cát
Viết bài thơ nét thư pháp vàng ươm!

Đêm sông Hậu
Con nước vẫn mênh mông
Lục bình trôi tản mạn
Nhớ cha ông nắng mưa dày dạn
Vẫn đậm đà câu “muối mặn gừng cay!”.

Đêm sông Hậu
Trăng, nước reo vui
Phù sa đi tưới mát
Ngày mai thêm câu hát
Đất phương Nam.


CHÂU THỔ QUÊ MÌNH

Vùng châu thổ cuối dòng Mê kông
Mải miết bản phù sa đỏ ngọn cuộn trào bồi đắp
Ươm những chân mầm bám bíu bãi bồi nhú lên xanh ngút
Khoe rừng, lấn biển
Gọi bờ xa…

Cửu Long hai mùa mưa nắng
Vóc tiếng gọi màu mỡ, gói trọn yêu thương tình dân tộc anh em về mở đất
Kinh, Khơmer, Chăm, Hoa, … bản hợp xướng nền văn hóa lúa nước.

Lúa trải đồng sóng sính múa reo
Con cá lội vũng nước nào chẳng có!
Chim lượn bầu trời hoan ca ríu rít
Dịu dàng!
Ngào ngạt!
Bát ngát!

Bình yên!

Khúc dân ca Cửu Long
Lời mẹ ru xanh và xanh
Tươi giấc nồng con trẻ
Nồi canh chua bông súng cá đồng của mẹ
Đầm ấm gia đình!

Bỗng dưng
Những bọn khát máu tham lam nhào vô cướp phá
Bầu trời vần vũ mây đen!
Sông, suối than ôi!
Đất bằng thê thảm!

Con cháu Lạc Hồng đâu thể sống trong ảm đạm!
Đất và người đứng lên
Cây tầm vong làm nên sức mạnh dịu kì đập tan súng thép
Những giề lục bình hóa thành chiến lũy
Quật úp tàu Tây, diềm xác tàu Mĩ
Hạt muối, củ khoai nuôi lớn anh hùng nối tiếp anh hùng

Viết lên bản trường ca bất khuất!

Cửu Long!
Thảm cảnh tan rồi, vườn rẫy bốn mùa ngào ngạt hương bay
Những cây tầm vong về đứng bên làng hiền hậu
Lục bình xúm bút thả đóa thơ tim tím
Cá bơi tự do đùa giỡn từng đàn
Ngọt ngào chim hát vẫy trời xanh.

Khúc dân ca Cửu Long
Lắng tiếng lòng ầu ơ mẹ hát
Thương hòa bình, tủi đau thương mất mác
“Dạ cổ hoài lang” thủy chung ghi tạc
“Từ là từ phu tướng” trọn một lời thề.

Những dòng sông mênh mông
Nối nhịp cầu thỏa đôi bờ hẹn ước
Muốn sang thăm nhau đâu còn sợ đò giang chậm bước
Những chiếc cầu cõng cả đồng bằng đi tới hạnh phúc tương lai

Mê Kông, Mê Kông
Hào phóng Cửu Long hạt phù sa lấp lánh
Trải thảm đồng bằng vươn mình nuôi biển lớn
Chín dòng sông xòe ra níu chân trời mỗi ngày xít lại gần hơn.

10/2010

Thơ Diệp Bần Cò/ Bài gửi qua eMail
NNB vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét