Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Thơ Huỳnh Văn Úc



HUỲNH VAN ÚC

 
DỪA ƠI!

"Công đâu công uổng công thừa
Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan".
Màu xanh ngợp cả không gian
Bạt ngàn lấp lánh màu xanh của dừa,
Dừa buông tóc để gió đưa
Tán dừa ấm tiếng giọt mưa thầm thì,
Đàn chim chợt đến, chợt đi
Lao xao dừa kể những gì với chim,
Bên nhau như anh và em
Dừa cao, dừa thấp, dừa ken thành rừng,
Xanh rờn trong buổi bình minh
Chiều hôm nắng nhạt xanh đen một màu,
Xa dừa dẫu có đi đâu
Nhớ dừa xanh thẳm một màu, dừa ơi !


ÔNG VÀ CHÁU

Ông là buổi chiều tà
Cháu là bình minh rực rỡ.
Ông là quả chín trên cành
Cháu là nụ hoa mới nở.
Lúc dỗi cháu hay khóc nhè,
Khi ông buồn nước mắt chảy vào trong.
Ông ôm cháu vào lòng
Ước gì thời gian ngừng lại
Cho ngực ông ấm mãi
Cho ông nhìn mắt cháu xanh trong
Cho ông hy vọng trong lòng
Rằng thế giới này đẹp mãi
Và mọi người
Sống với nhau hòa hình
Như cháu và ông.

Thơ Huỳnh Văn Úc/ Tác giả gửi qua eMail
nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét