Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

Về tập thơ Trái tim trước biển của Đinh Thường




Về tập thơ Trái tim trước biển của Đinh Thường:

Một trái tim hừng hực yêu

Tôi quen chú Đinh Thường chưa lâu nhưng khi đọc trọn vẹn tập thơ “Trái tim trước biển” mà chú tặng, tôi cứ ngỡ như đã quen nhà thơ quân nhân này tự lâu lắm rồi. Sau “Hoa dã quỳ” (NXB Hải Phòng, năm 2009) nhà thơ Đinh Thường lại sung sức với tập thơ thứ 2 khá dày dặn này. Cầm trên tay cuốn sách dày hơn trăm trang giấy mới thấy cảm phục sức viết khoẻ, sức sáng tạo dồi dào của chú. 54 bài thơ là 54 cung bậc cảm xúc. Khi buồn, khi vui, khi ngậm ngùi thương nhớ. Những mỗi câu mỗi chữ đều căng tràn niềm khát khao yêu và được yêu.
Chú Đinh Thường đặc biệt sở trường với thể thơ lục bát. Ở thể loại này chú có những câu thơ có thể nói là đã đạt đến độ “tuyệt bút”:
“Phải chi tiếc vạt nắng vàng
Em mang hong tóc biếc hàng dương xanh”
(Vương vấn tóc dài)

Hay:
“Mải theo một dấu xưa hồng
Nắng đi đường nắng, chiều chông chênh chiều
Thì thầm gió hát lời yêu
Hoà trong biển khát mà liêu xiêu tình”
(Với con sóng chiều)

Chẳng gồng mình, không gượng ép, những câu thơ tự nhiên cứ như thể tác giả buông lời là đã thành lục bát vậy. Âu đó cũng là cái tài mà trời phú cho nhà thơ!
Thật dễ nhận thấy “Trái tim trước biển” ánh lên sắc tươi trong, rạng ngời của hạnh phúc tình yêu, dầu có thấp thoáng nỗi buồn nhưng ấy là nỗi buồn trong trẻo đến thánh thiện.
Người ta vẫn thường nói: Đằng sau người đàn ông thành đạt luôn thấp thoáng bóng dáng người phụ nữ. Và sau “nhà thơ mang quân hàm xanh” Đinh Thường (cũng khá thành đạt) là người vợ hi sinh vì chồng, vì con, nết na như cô Tấm thời hiện đại:
“Yêu anh
Giũ bỏ đam mê một thời con gái
Mặc áo cô dâu tắm lời thị phi
Đi làm, sinh con đẻ cái
Tề gia nội trợ bấy nhiêu năm, duyên vẫn mặn mà.
(Cô Tấm giữa đời thường)

Lời thơ mộc mạc giản dị và có đôi chút dễ dãi nhưng lại rất phù hợp để thể hiện tình cảm chân thành với một nửa của mình.
Không những thế, đọc thơ chú ta còn bắt gặp hình ảnh về người chị thôn quê lam lũ, vất vả:
“Chị tôi buôn bán bến tàu
Lo ngang tính dọc nát nhàu đường đi”
(Người chị bên sông)

Hay người ông đã khuất, ngày giỗ lòng lại bâng khuâng, tưởng nhớ:
“Ngày giỗ ông cháu chắt thường đông đủ
Nay vắng dần bóng dáng các con
Nén nhang thắp đọng màn sương khói
Ngỡ như Người vẫn chửa đi xa”
(Ngày giỗ ông)

Vốn là một quân nhân, nay lại là sỹ quan biên phòng, Đinh Thường viết về người lính với một tấm lòng tri ân, như là viết cho một khoảng kí ức của chính mình:
“Chúng tôi đi qua cánh rừng thảng thốt mùa lá rụng
Vệt cháy ven đồi rát mặt những ngày xanh
Dốc ngược bi đông, cạn nắng chiều biên ải
Mơ về mùa xuân cỏ tươi náo nức dưới chân người”
(Uớc mơ xuân)

Hay như:
“Chúng tôi toàn những thằng lộc ngộc
Bỗng trở thành con mẹ yêu thương”
(Kỉ niệm đêm tuần tra)

Nhà thơ nhớ về thời trai trẻ đầy ước mơ khát vọng, háo hức lên đường theo tiếng gọi của tình yêu đất nước, “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh”. Một quãng đời gian lao, cực khổ nhưng thật đẹp, thật ý nghĩa. Và chú đã suốt một đời cống hiến cho sự nghiệp bảo vệ độc lập dân tộc.
Không như một số thi sĩ đương thời, ôm thơ mình neo lên “con ngựa” trí tưởng tượng phóng lao vun vút, bỏ rơi người đọc bơ vơ, Đinh Thường dẫu “tháo dỡ những rào chắn để trí tưởng tượng của mình thoả sức tung tẩy” (Cửa Biển) thì thơ chú vẫn gần gũi chân thực như chính con người chú vậy.
Có nhiều người đọc xong tập thơ này (hay nói đúng hơn là đọc những bài thơ mà tác giả gửi tặng những “người phụ nữ khác” như “Cà phê đắng”, “Vương vấn tóc dài”, “Đi tìm bạn thơ”, “Mây hồng” hay “Gửi người yêu thơ”) nói Đinh Thường đa tình quá! Xin thưa, chẳng phải riêng nhà thơ Đinh Thường mà đó là “bệnh” của những tâm hồn thi sĩ. Tôi xin dẫn mấy câu thơ của Nguyễn Nhật Ánh để biện hộ cho chú (hay cũng là cho những người làm thơ):
“Một vạt nắng nằm quên trên bụi cỏ
Trời chưa mưa đất đã muốn mềm lòng
Sỏi đá cũng đa tình em thấy đó
Huống chi là sương khói huống chi anh”       

Người thơ không có tuổi, đọc tập thơ “Trái tim trước biển” của nhà thơ Đinh Thường tôi càng cảm thấy thấm thía hơn cái chân lí vĩnh cửu và xanh tươi ấy! Dầu ở tuổi 54 cái tuổi chưa già nhưng cũng không còn trẻ trung nữa nhưng trong nơi trái tim người thi sĩ, chiến sĩ ấy vẫn hừng hực niềm thèm yêu, khát sống đến mãnh liệt.

Hải Phòng, tháng 5 năm 2012
.
Đào Mạnh Long
Xóm 1, xã Cổ Am, huyện Vĩnh Bảo, TP Hải Phòng
ĐT: 0975584914
Email: daomanhlong_hp1995@yahoo.com

Tác giả gửi bài/ BNN vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét