DIỄM PHÚC
(NGUYỄN THỊ MỸ)
PHÚ YÊN
Điện thoại: 0916.630.225
.
.
HƯƠNG ĐỜI CHO ANH
Cho anh một nửa bài thơ
Một hơi thở vội, một bờ bến thương
Cho anh chiều xuống phố phường
Giọt cà phê rụng vấn vương tơ đời
Cho anh nắng trốn sau đồi
Cánh cò thong thả dạo chơi trên đồng
Cho anh se lạnh cuối đông
Chút tình chớm nở bềnh bồng con tim.
MỘT CHÚT NỒNG NÀN
Anh chập chờn trong nỗi nhớ của em
Trời tháng bảy đôi khi mưa rắc nhẹ
Thương anh đi ngược gió mùa lặng lẽ
Cái gió Tuy Hòa
vẫn phóng khoáng buông lơi
Con nước Đà Rằng
lờ lững như chẳng muốn trôi
Trên tháp cổ loài chim di khép cánh
Lúa hân hoan vươn mình chờ nắng
Cho trăm năm Hạt gạo Tuy Hòa
Em lang thang trở gót mùa xưa
Nghe chiều xuống mang theo kỷ niệm
Chút nồng nàn chợt đi chợt đến
Vắng anh rồi …
nắng cũng như mưa.
CA DAO, QUÊ HƯƠNG VÀ MẸ
Em lớn lên từ gốc rạ chân quê
Con chữ đầu đời mang màu của đất
Dòng phù sa chuyên cần bù đắp
Tuổi thơ xanh, xanh tựa như đồng
Chiều thu nào nghe cuốc gọi bờ sông
Lòng man mác biết mình đã lớn
Như sông xuôi ra biển
Người đi về tương lai
Mẹ cho bước, bước dài ra phố
Tìm kiến thức
Chọn chuyên môn
Trau chuốt xuân thì
Đời có lắm đường đi
Đường đến xa hoa
Đường về nẻo thiện
Đêm giảng đường ngập tràn ánh điện
Thầy giảng bài kinh tế Á – Âu
Thương quê leo lét đèn dầu
Mẹ dạy ca dao bên nồi khoai mới luộc
“Cái cò lặn lội bờ sông”
Cánh cò đã về cõi hư không
Còn lời ru theo em từng bước
Một nửa xuân nay, nửa mùa xuân trước
Cho em làm người viết tiếp ca dao
Một vùng núi cả sông sâu
Quê hương từ thuở áo nâu lập làng.
NỖI NHỚ
Vẫn là một chút duyên xưa
Vẫn e ấp như thuở vừa chớm yêu
Vẫn là ánh mắt đăm chiêu
Vẫn vần thơ với bao điều chung riêng
Ngọt ngào hương tựa Đỗ Quyên
Nồng nàn như thuở lạc miền Thiên Thai
Vườn xuân mộng ánh trăng cài
Ngày khao khát mộng đêm ngây ngất tình
Vẫn mùa xanh ngát hương trinh
Theo ta suốt cuộc viễn tình đa đoan
Giờ đây dù đã muộn màng
Vẫn da diết nhớ vẫn chan chứa lòng
Ta cùng nhặt lá sưởi Đông???
TẠ TỪ
Hết rồi chân sáo ngày xưa
Lén bao con mắt anh đưa em về
Hết rồi trăng xuống ngoài đê
Vườn khuya hương bưởi môi kề môi nhau
Hết rồi tiếng thở đêm thâu
Mai em sang bến làm dâu nhà người
Chút tình đã chẳng thành đôi
Gửi trăng trăng khuyết, gửi trời trời mưa
Góc hồn đọng lại thành thơ
Câu thương gửi Hạ, câu chờ gửi Thu
Đưa tay hứng giọt mưa ngâu
Tưới vào kỷ niệm làm câu tự tình
Gửi nhau thánh thiện nguyên trinh
Ngày sau nếu gặp còn nhìn ra nhau./.
.
Cho anh một nửa bài thơ
Một hơi thở vội, một bờ bến thương
Cho anh chiều xuống phố phường
Giọt cà phê rụng vấn vương tơ đời
Cho anh nắng trốn sau đồi
Cánh cò thong thả dạo chơi trên đồng
Cho anh se lạnh cuối đông
Chút tình chớm nở bềnh bồng con tim.
MỘT CHÚT NỒNG NÀN
Anh chập chờn trong nỗi nhớ của em
Trời tháng bảy đôi khi mưa rắc nhẹ
Thương anh đi ngược gió mùa lặng lẽ
Cái gió Tuy Hòa
vẫn phóng khoáng buông lơi
Con nước Đà Rằng
lờ lững như chẳng muốn trôi
Trên tháp cổ loài chim di khép cánh
Lúa hân hoan vươn mình chờ nắng
Cho trăm năm Hạt gạo Tuy Hòa
Em lang thang trở gót mùa xưa
Nghe chiều xuống mang theo kỷ niệm
Chút nồng nàn chợt đi chợt đến
Vắng anh rồi …
nắng cũng như mưa.
CA DAO, QUÊ HƯƠNG VÀ MẸ
Em lớn lên từ gốc rạ chân quê
Con chữ đầu đời mang màu của đất
Dòng phù sa chuyên cần bù đắp
Tuổi thơ xanh, xanh tựa như đồng
Chiều thu nào nghe cuốc gọi bờ sông
Lòng man mác biết mình đã lớn
Như sông xuôi ra biển
Người đi về tương lai
Mẹ cho bước, bước dài ra phố
Tìm kiến thức
Chọn chuyên môn
Trau chuốt xuân thì
Đời có lắm đường đi
Đường đến xa hoa
Đường về nẻo thiện
Đêm giảng đường ngập tràn ánh điện
Thầy giảng bài kinh tế Á – Âu
Thương quê leo lét đèn dầu
Mẹ dạy ca dao bên nồi khoai mới luộc
“Cái cò lặn lội bờ sông”
Cánh cò đã về cõi hư không
Còn lời ru theo em từng bước
Một nửa xuân nay, nửa mùa xuân trước
Cho em làm người viết tiếp ca dao
Một vùng núi cả sông sâu
Quê hương từ thuở áo nâu lập làng.
NỖI NHỚ
Vẫn là một chút duyên xưa
Vẫn e ấp như thuở vừa chớm yêu
Vẫn là ánh mắt đăm chiêu
Vẫn vần thơ với bao điều chung riêng
Ngọt ngào hương tựa Đỗ Quyên
Nồng nàn như thuở lạc miền Thiên Thai
Vườn xuân mộng ánh trăng cài
Ngày khao khát mộng đêm ngây ngất tình
Vẫn mùa xanh ngát hương trinh
Theo ta suốt cuộc viễn tình đa đoan
Giờ đây dù đã muộn màng
Vẫn da diết nhớ vẫn chan chứa lòng
Ta cùng nhặt lá sưởi Đông???
TẠ TỪ
Hết rồi chân sáo ngày xưa
Lén bao con mắt anh đưa em về
Hết rồi trăng xuống ngoài đê
Vườn khuya hương bưởi môi kề môi nhau
Hết rồi tiếng thở đêm thâu
Mai em sang bến làm dâu nhà người
Chút tình đã chẳng thành đôi
Gửi trăng trăng khuyết, gửi trời trời mưa
Góc hồn đọng lại thành thơ
Câu thương gửi Hạ, câu chờ gửi Thu
Đưa tay hứng giọt mưa ngâu
Tưới vào kỷ niệm làm câu tự tình
Gửi nhau thánh thiện nguyên trinh
Ngày sau nếu gặp còn nhìn ra nhau./.
.
THƠ DIỄM PHÚC
NGUYỄN VĂN HÒA- ĐỌC CHỌN
NGUYỄN VĂN HÒA- ĐỌC CHỌN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét