Vườn xưa
Mẹ mây trắng rồi cha trắng mây
Con còn mưa nắng vẫn xanh cây
Một mai con cũng thành mây trắng
Vườn xưa côi cút lá rơi đầy !
Nguyễn Ngọc Hưng
Mẹ mây trắng rồi cha trắng mây
Con còn mưa nắng vẫn xanh cây
Một mai con cũng thành mây trắng
Vườn xưa côi cút lá rơi đầy !
Nguyễn Ngọc Hưng
Vườn xưa là một trong những bài thơ hay của nhà thơ Nguyễn Ngọc
Hưng, in trên "Tài Hoa Trẻ" và được tặng thưởng tác phẩm tài hoa của
báo "Tài Hoa Trẻ" năm 2002. Bài thơ để lại một ấn tượng sâu sắc trong
lòng bạn đọc.
Bài thơ gói gọn trong 28 chữ mà khái quát tình cảm đẹp ,cao quý, chân
thành của một người con kính yêu cội nguồn với cách diễn đạt cô đọng, súc tích
ngôn ngữ linh hoạt, tính nhân văn sâu sắc.
" Mẹ mây trắng rồi cha trắng mây ...". Cách nói
gọn nhưng ẩn chứa một nỗi đau đớn vô biên của người con phải xa vĩnh viễn bố
mẹ. Cảm thức về thời gian của tác giả là ý thức về ý nghĩa cuộc sống đẹp của
đời người. Quy luật cuộc đời dẫu đắng cay đành chấp nhận. Cũng là ra đi trên cỗ
xe thời gian nhưng có điều cách ra đi là sự hóa thân thành "mây
trắng" . Màu trắng của chia ly! Màu trắng của tình yêu, thuần
khiết thanh cao! Quy luật cứ luôn luôn biến đổi . Vật chất tiêu biến
theo thời gian.Cách ví von toát lên một niềm lạc quan yêu đời của một trái tim
chịu nhiều bất hạnh: " Con còn mưa nắng vẫn xanh cây" . Đó là một sự
thật. Và rồi "Một mai con cũng thành mây trắng" . Bánh xe thời gian
cứ trượt dần qua thế hệ đời ông bà đến cha mẹ rồi đến đời con cháu. Cây me cỗi
già ra đi nhường đất nuôi con xanh tốt để rồi cứ thế nối tiếp nhau, đời này
sang đời khác, kiếp nọ sang kiếp kia. Và chỉ còn đọng lại hình ảnh cô đơn, đau
đớn, dằn vặt, tiếc nuối đến tột cùng của "vườn xưa" giờ chỉ còn
" côi cút" đầy những lá !
Trọng âm bài thơ rơi vào từ "trắng". Mẹ thành "mây
trắng", cha - "mây trắng", rồi đến con cũng
"mây trắng" nốt . Hình ảnh "mây trắng" là " nhãn
tự" bài thơ. Gây cảm xúc và ấn tượng mạnh trong lòng bạn đọc .
Rõ ràng, khi viết bài thơ này, trái tim tác giả lắng đọng và kết tinh một
tình yêu nguồn cội và cuộc sống đến cháy lòng.
Cho đến bây giờ, cứ mỗi lần đọc lại bài thơ, tôi không hết bàng hoàng xúc
động. Cảm ơn tác giả bài thơ đã cho tôi cảm nhận về một tình yêu đẹp đẽ cao
quý, giàu tính nhân văn. Mong sao "người con" trong bài thơ mãi
còn " mưa nắng" để "cây đời mãi mãi xanh tươi" .
Những cảm nhận riêng có thể không nói hết cái hay cái đẹp mà tác giả dồn
nén trong bài thơ vì văn chương là cái vốn rất vô cùng .
Tôi biết hoàn cảnh khổ
đau của Nguyễn Ngọc Hưng. Tôi biết cách mà anh vượt lên hoàn cảnh để viết nên
những bài thơ nồng đượm tin yêu. Tôi biết và cầu chúc nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng
khỏe mạnh để viết và góp thêm cho đời những vần thơ tài hoa của mình !
Bình Định ,tháng 8.2003
LÊ BÁ DUY
.
Lê Bá Duy gửi bài qua eMail.
NNB vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét