QUỲNH LỆ
Cuối năm
.
.
Ngày cuối năm, ngồi lật quyển sổ đời
Từng trang giấy ố vàng - nụ cười,
nước mắt
Bao tháng ngày buồn vui quay quắt
Đọng giữa câu thơ bụi bám nhện giăng.
Ngày cuối năm, thiên hạ tung tăng
Ta lặng lẽ tìm về miền ký ức
Những trong trẻo ngây thơ, ngỡ phai
như màu mực
Vẫn nồng nàn trong sâu thẳm trái tim
này.
Ngày cuối năm ngồi đếm đốt ngón tay
Lũ bạn cũ… mỗi đứa một nẻo đời xa
lắc
Áo lụa trắng tinh khôi đã lem nhòe
nước mắt
Có người nào chạnh nhớ kỷ niệm xưa?
Ngày cuối năm nắng nhạt song thưa
Xanh lộc biếc, cây mai già đơm nụ
Mấy khúc quanh trên con đường tình cũ
Biết ai còn thương nhớ, nhớ thương…
Chiều cuối năm chợt thèm một làn
hương
Thơm ngan ngát thuở nao nức mừng
tuổi mới
Chiều cuối năm, ngồi chờ niềm vui tới
Bỗng se lòng khi thấy lá vàng rơi…
Cuối tháng Chạp, Tết Tân Mão (2011)
Như…
.
.
Khi không bùi ngùi nhớ
Khi không bỗng dưng buồn
Khi không lòng xa xót
Sợ lạc nhau nghìn trùng
Em như con cuốn chiếu
Bò men bờ vực sâu
Một giọt sương, chút nắng
Cũng cuộn thành nỗi đau
Em như chiếc lá sầu
Treo trên cành lay lắt
Chỉ cần thoáng mưa mau
Cũng giật mình bám víu
Em như là chiếc bóng
Lặng lẽ theo dấu chân
Có khi mờ, khi tỏ
Say đắm và hờn ghen
Em như một ngọn nến
Cháy đến giọt cuối cùng
Bao dung để tỏa sáng
Chẳng giữ lại chút gì
Em như con ốc nhỏ
Nhẹ dạ và cả tin
Cuốn theo anh – Biển rộng
Em thả trôi phận mình
NHẬN RA
1.
Ta nhận ra nhau… giữa ngàn tinh tú
Nhấp nháy trong đêm tia sáng không
lời
Ta nhận ra nhau giữa bao gương mặt
Bằng nụ cười và ánh mắt yêu thương…
Trăng tỏa hương.
Hoa tỏa hương.
Đêm tỏa hương.
Cho vườn khuya thơm ngát.
Vai kề vai.
Men tình say.
Môi mềm môi.
Ơi câu hát… xao lòng…
Ta nhận ra ta… như là chiếc bóng
Quấn quýt theo nhau khi tỏ khi mờ
Ta nhận ra ta… như là ngọn nến
Đến phút cuối cùng… cũng thắp sáng
đời nhau.
2.
Ta nhận ra ta… chỉ là hạt cát
Giữa hoang vu sa mạc mênh mông
Ta nhận ra ta chỉ là bọt sóng
Giữa biển đời bão tố, gió giông
Sương đầu đông.
Hoa ngày xuân.
Mưa chiều thu.
Ôi thời gian… nhanh quá!
Bao mùa qua.
Xa rồi xa.
Quên rồi quên…
Khi tóc đã … phai màu…
Ta nhận ra ta… chỉ là hạt bụi
Giữa trần gian mộng mị phù du…
Ta nhận ra ta chỉ là giọt lệ
Rớt xuống đời nhau… long đong… lênh
đênh…
Mưa thu
Tháng 7, thu vừa long lanh
Đất trời giao mùa đằm thắm
Thời gian ơi, trôi chầm chậm
Lòng người còn ấm duyên mơ
Tháng 8, thu nhẹ như tơ
Não nùng sắc vàng hoa cúc
Lẽ nào hái nhành hạnh phúc
Để hoa héo úa cho đành?
Tháng 9, thu gầy mong manh
Gió ơi đừng thành cơn bão
Vô tình xoáy vòng mộng ảo
Để cho lá rụng vườn xưa
Thôi thì hãy làm cơn mưa
Nhẹ bay bên đời hiu hắt
Thôi thì như giọt nước mắt
Lặng thầm ướt trái tim ai
Thôi đành làm hạt mưa bay
Nghiêng nghiêng cõi tình se sắt
Thôi đành như giọt nước mắt
Lặng im nhỏ xuống tim mình
thơ Quỳnh Lệ/ Gửi eMai HXH
NNB vi tính giới thiệu
thơ Quỳnh Lệ/ Gửi eMai HXH
NNB vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét