Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

Thơ Tường Vân




TƯỜNG VÂN
                (1942 – 1987)
                                                                                                                                                           Không đề
Một ngày - một tháng - một năm
Một đời viên đất sủi tăm mặt hồ
Nắng soi cái tổ tò vò
Dọc ngang cũng một con đò ấy thôi.
Chiều Tam Bạc
Ai đi đâu?
Ai về đâu?
trên dòng Tam Bạc
những con thuyền dan díu vào nhau.
Cánh buồm nâu,
cánh buồm nâu
Làn khói lam xanh
như rồng lượn, rồng chầu
Mái chèo khuya loáng bạc nước sông,
Mái chèo khuya thành phố bềnh bồng.
Ai đi đâu?
Ai về đâu?
12/1963
Mùa hoa phượng
Lại một mùa phượng đỏ!
Lại một trời sao xanh.
Ơi những miền thương nhớ
Gọi ta về mong manh.
Ta đã đi - đã đi...
Phượng rơi như máu rỏ
Ta đang đốt hồn ta
Phượng ơi! đừng thắm nữa!
Trời ơi: xanh hãy vỡ!
Em ơi, em ở đâu?
Hè 1965
Đời tình
                                             Phía sau em
Là nỗi buồn,
Là màu đen
Ai lên đèn
Sang đêm
Là sắc trắng,
Là của nắng,
Lưng nặng mồ hôi
Sau khúc cười,
Là nước mắt
Là cay,
Là đắng
Ta làm trọn một người
Trọn một đời
Trọn một lời
Chung thuỷ.
                                          Phía trước em
Ai buông rèm
Đầy hoa,
Đầy quả
Sắc lạ, sắc quen.
Từ em
Lại trở về eEm
vẹn nguyên mái tóc,
vẹn nguyên cái nhìn màu sim.
Ta ra đi
Ra đi,
Tìm
Một sắc
Không ngày
Không đêm,
Không vất vả
Không ru êm
Không sáng tối
Không rắc rối
Không dễ dàng
Tất cả của mầu
Trên trắng từng trang.
                                                   Ai khóc
Ai cười
Ai mời
Ai đuổi
Ai mê muội
Ai ngời chong
Vất vả
Long đong
Một vòng đời
Hời khúc hát.
Ta gõ nhịp vào ta
Ha! Ha! Ha! Ha!
1976

thơ Tường Vân
NTS vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét