Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

Thơ Hưởng Ứng Bộ Sách Thơ Hay (19)


Thơ Hưởng Ứng Bộ Sách Thơ Hay (19)

( Theo eMail từ nguyennguyenbay.com)
  file 19/ cập nhật bài ngày 18/4/2012, có:
  32. Thơ  Phan Võ Hoàng Nam

.

32. PHAN VÕ HOÀNG NAM
An Giang Nguyen hoangnamvh1967@gmail.com

.
Viết cho những con trai

Ta viết cho con,
những đứa con trai.
Tuổi hai mươi thênh thang trăm lối.
Những thằng nhóc xù xì như trái mít.
Mà ước mơ vươn tới trăng sao.

Ta viết cho con,
những trăn trở đêm dài.
Lời yêu thương từ hai mươi năm trước.
Khóc chào đời con ơi thấu nỗi
Chốn nhân gian, nước mắt ướt nụ cười.

Ta viết cho con,
tuổi hai mươi.
Cái tuổi tìm chị Hằng qua bóng nước.
Nước qua cầu đôi dòng xuôi ngược
Rồi ngược xuôi một chuyến đò ngang.

Ta viết cho con,
khi quá nữa đường trần.
Bước hành hương đôi lần chân toé máu.
Lo cho con ngày mưa trơn lối
Ngại đường xa con lắm thác ghềnh.

Thì bước đi con,
nắng ở cuối con đường.
Đêm có mưa, rồi mai ngày lại mới.
Mầm rồi xanh , nụ hôn xanh ước vọng.
Nắng trinh nguyên như tự thuở hồng hoang.

Ngồi hát cùng con,
khi bảo tố trùng khơi.
Đừng nuối tiếc, ngày qua như tiếng thở.
Không với sắc, sắc không là thế.
Trắng bờ lau, bóng nắng qua thềm.

Ta uống cùng con,
chén rượu đầu đời.
Nếm men cay, nếm bao ảo mộng,
Say đi nhé, mai rồi tỉnh giấc.
Bước thong dong bắt gặp được mình.

.
Tháng tư
.
Tháng Tư
Nắng vàng bông hoa dại
Những cơn mưa bất chợt đi về.
Tháng tư bao hẹn hò lỗi nhịp
Em còn ngồi đợi cuối dòng sông ?

Tháng tư
Hai bốn phím thời gian
Giai điệu trầm. Tĩnh lặng
Đàn lạc cung.
Buồn.
Bao nuối tiếc.
Khúc nhac dở dang, ngày xa khuất .
Tiếng ve cuối vườn.
Khắc khoải một vòng tay.

Bao nhiêu lần tháng tư.
Đời phiêu diêu.
Mộng.
Lối cũ chập chờn.
Thoáng áo ai bay.
Ngày xưa ơi, ngây thơ .
Lơ đãng.
Rồi ngập ngừng để mất một bờ vai.

Tháng tư xôn xao ký ức.
Vầng trăng úa màu.
Bàn tay ai còn đợi vòng tay !
Anh lạc giữa mênh mang tiềm thức.
Nụ cười xưa.
Khung cửa mở nhạt nhòa

Cuối con đường.
Anh đi tìm lại những vần thơ.
Mùa sang.
Ngẩn ngơ cành trinh nữ.
Lối hẹn xưa.
Bờ cỏ mềm. Môi ấm.
Giờ chỉ anh giữa nắng tháng tư.

.
Nhân thế
.
Diện kiến cuộc đời đã mang tiếng khóc.
Phải chăng niềm đau tự thuở phôi mầm.
Nhân sinh ơi,
Phù du nhân thế.
Khởi đầu nơi đâu sao vương nợ trần ai.

Sao không làm mây rong chơi.
Làm ánh chiều tà.
Hư không tĩnh mịch.
Hẹn hò chi, hồn xác kết thành nhân.
Ta đã là ai ?
Và ta sẽ là ai.
Mộng, thực cũng chỉ là sương khói,

Bao mảnh đời riêng.
Mênh mông trần thế.
Định mệnh ư ?
Những thân phận con người !
Tội nghiệt vương mang, nhân nào cho quả,
Phút chào đời đã tức tưởi niềm riêng.

Một kiếp người,
Một kiếp hoa.
Khác chi nhau nỗi niềm nhân thế.
Nắng sớm mưa chiều, ấm lạnh biết chừng đâu ?
Ở cuối đường tàn cơn mộng ảo.
Được mất hơn thua,
Phù phiếm trò đời.

Chuyến xe một chiều
Không có miền đất hứa
Chẳng có lộ trình cho khách hành hương.
Mưa ướt đường trơn, sông sâu khúc khuỷu.
Ga cuối cùng.
Rồi biết về đâu ? !
.
Nhân thế 2
.
Loanh quanh...
Những vòng tròn không khép kín
Ngược xuôi ngày tháng mênh mang.
Về đâu đường trần vạn nẻo !
Biết đâu là chốn bình yên ?!

Nợ cuộc đời bao nhiêu gánh
Sao vẫn cắm cúi oằn vai.
Dừng chân hao gầy ngày tháng
Bao lâu hết đoạn đường trần ?

Đúng sai trò chơi sấp ngửa
Trắng đen chập choạng kiếp người.
Biết sao thành nhân trọn đạo
Biết đâu lối thẳng đường ngay.

Giữa đời ai quen ai lạ.
Thế nhân mưa nắng biết chừng.
Ai người tri âm tấc dạ
Ai người bạc trắng lòng vôi !

Nẻo đi lối về chẳng thấy
Nghe chừng mệt rã đôi chân.
Mãi mê một đời với bóng
Loay hoay ngày tháng mịt mờ.

Cũng đành đưa chân một kiếp.
Nương theo ngọn sóng nổi trôi.
Buông tay tháng ngày dong ruổi.
Thảnh thơi giữa chốn vô thường.

Tháng 9.2011
.
Nhà không có đàn bà
.
Nhà không có đàn bà.
Chái bếp bao năm chưa một lần dọn dẹp.
Ba gã đàn ông.
Buổi cơm chiều hiu quạnh.
Chén rượu buồn đắng chát bờ môi.

Ba mươi mùa thu qua cửa.
Trôi xuôi.
Không có những nụ hôn.
Đêm thở dài cùng với bóng.
Người đàn ông già tóc phai bị neo vào ký ức.
Từ độ người đi về phía hư vô.

Nhà không có đàn bà.
Những gã đàn ông say quắt quay,
Mơ giấc mơ có hương hoa huệ.
Đầu bạc đầu xanh,
Ước mong, nuối tiếc...
Kỷ niệm phai, con sóng xa bờ.

Nhà không có đàn bà.
Những đứa con trai loay hoay bên triền ký ức
Lóng ngóng tìm.
Chấp chới những cơn mê.
Người tóc trắng đêm đêm đợi sáng
Dấu hài xưa... cánh nhạn cuối chân trời.

Nắng đồng bằng

Anh lại về thăm quê
Bờ tre hong tóc mềm đợi gió.
Tháng giêng nắng
Bóng ai qua cầu
Dòng sông lung linh ngày cũ.

Cây Ô môi sau vườn còn hoa đỏ.
Lũ sâu ngủ đông mơ cánh bướm rộn ràng.
Chiều.
Mẹ ra sông ngẩn ngơ đò dọc
Biền biệt người từ độ thu xưa.

Tháng giêng mùa cạn.
Em còn đợi nước dưới trăng khuya.
Bìm Bịp kêu.
Lời ru khắc khoải (*)
Chuyện bán buôn lời lỗ biết ngày sau.

Tháng giêng đi qua những nẻo quê
Rau muống trổ hoa
Khói đồng quạnh quẽ.
Buổi cơm chiều.
Cá kho bông súng trắng.
Vị đồng quê mặn cả một đời người.

Con sông quê chảy suốt tháng năm
Lặng lẽ phú sa
Nặng tình với đất.
Bến sông quê, bao lượt người xuôi ngược.
Con đò xưa vẫn đợi ánh trăng khuya.

Anh lại về giữa nắng đồng bằng.
Tìm giấc mơ bao năm khắc khoải
Khung cửa nhỏ
Nụ cười xưa e ấp.
Vở òa niềm vui ngọt sắc như dao.

________________
(*)Con nước ròng rồi con nước lớn anh ơi
Buôn bán không lời chèo chống mỏi tay
.
Lời nguyện với non sông
.
Tôi đứng lặng im trước những con sóng cồn cào.
Nghe biển thở dài
Đau đáu nỗi đau da thịt.
Từ thuở năm mươi con theo mẹ.
Sao vẫn chưa toàn vẹn non sông.

Tôi đứng lặng im trước những con sóng cồn cào.
Vang tiếng chèo khua.
Anh linh xưa mở cõi.
Lướt sóng biển đông về nơi mặt trời lên mỗi sáng.
Ngọn giáo, thanh gươm cũng quyết giữ biên thùy.

Tôi thả những vòng hoa vào biển bao la
Gửi trên cánh Hải Âu lời mặc niệm
Hởi những chàng trai với lời quyết tử
Tổ quốc ơi ! dâng cả tuổi xuân.

Tôi đứng lặng im.
Trước những làng chài lưới câu chưa khô nước biển
Nuốt nổi hận dâng trào
Tay xiết chặt tay.
Lũ khát máu, sao nuôi hoài mộng dữ.
Bạch Đằng, Chi Lăng còn đó với sử xanh.

Trường Sa ơi nổi sóng ba đào.
Lũ thủy quái, thuồng luồng lại giương nanh, múa vuốt.
Hãy nghe đây,
Bài học ngàn đời cho quân xâm lược.
Xác thây trôi, loang máu biển Đông

Hãy xiết chặt tay.
Nghe lời hiệu triệu của non sông.
Vung lưỡi gươm thiêng,
Bốn ngàn năm ra trận.
Dẫu không ở tốp đầu xông lên phía trước.
Cũng nguyện đứng trong hàng quân gìn giữ biên cương.

07-6-2011
.
Khói chiều đồng nước
.
Tháng chín.
Ngẩn ngơ cơn lũ
Mẹ thở dài.
Khói bếp chiều cay mắt.
Mùa trôi theo dòng nước vô tình.

Tháng chín.
Con cá rô trở lại dòng sông.
Cà na rụng đầy.
Xao xuyến.
Xuồng câu đâu còn đêm về bến.
Con nước lên mẹ vẫn chong đèn.

Phép màu nào cho đôi tay mẹ.
Chắc chiu cùng đất
Tháng năm.
Run rẩy lúa non chưa kịp mang giọt sữa.
Chấp chới đồng sâu.
Bông súng trắng chơi vơi.

Câu hát xưa ai lấy chồng xa.
Bờ điên điển buồn trong nước chảy.
Cô gái xóm trên áo hoa ngày lũ.
Câu ca dao rơi giữa cánh đồng.

Mẹ một đời qua bao mùa lũ.
Thời con gái theo chồng bủa lưới đồng sâu.
Leo lét đèn dầu.
Xuồng câu dập dềnh sóng nước
Đói no, buồn vui
Con nước lớn ròng.

Lũ vẫn như xưa
Mẹ giờ phất phơ tóc trắng
Tím bầm gót chân,
Ngày tháng lo toan.
Nước đêm.
Chập chờn giấc ngủ.
Mơ cánh cò lồng lộng phủ đời con.

Góc quê xuân và mẹ

phan võ hoàng nam
Ngày muộn.
Nắng vương trên lá cỏ.
Cánh én chao.
Hàng cau...Gió lao xao.
Chiều cuối năm nồi bánh chưng đỏ lửa.
Xuân năm nay vắng tiếng mẹ cười.

Bao mùa xuân
Mẹ dệt yêu thương.
Dệt những ước mơ.
Đôi tay gầy guộc,
chái bếp quen ngày mưa tháng nắng.
Khói chiều quê lãng đãng hồn quê.

Những dấu chân xưa...
Con chập chửng bước theo.
Gốc rạ, bờ tre. Con đường làng.
Nắng !
Mẹ cho con đôi chân. Ngày tháng.
Dấu chân chim. Mẹ hằn cả vào tim.

Bao mùa xuân kẻ ở người đi.
Chiều ba mươi mẹ vẫn canh nồi bánh
Bao mối lạt...
Nổi lòng của mẹ.
Tấm lòng quê chan chứa tình quê.

Luống hoa hiên nhà,
tết này không nụ.
Chiều cuối năm ai quét lá sân vườn.
Tiếng chổi tre.
Lời à ơi sâu thẳm.
Góc quê ơi ! thương lắm mẹ vai gầy.

Những con đường tuổi thơ. Đi qua
Ngang dọc chốn quê.
Lưng trâu dong ruổi.
Vắt cơm muối vừng ủ nóng tàu lá chuối.
Có vị mồ hôi và nước mắt mẹ tôi.

Lá trầu vàng.
Trái cau xanh héo úa.
Lễ tổ tiên cánh phượng bay xa.
Dòng sông trôi, con đò tách bến.
Con ngẩn ngơ .
Bờ lau trắng chiều xuân.

Mùa xuân này con lại về đây.
Góc sân vườn. Mẫu đơn bát ngát.
Nồi bánh chưng.
Lửa hồng...
Bóng mẹ.
Vẫn mênh mang một góc chiều quê.
.
Đi tìm ....tôi.
.
Tôi đi qua những cánh đồng
Về phía mặt trời nơi bắt đầu ngày mới
Tôi đi tìm tôi
Thuở phôi thai mầm sống
Ở nơi bắt đầu củng chỉ là dấu lặng
Trong bao la khoảng trắng đất trời.

Tôi đi qua những dòng sông
Qua những chiếc cầu thơm mùi gổ mới
Tôi đi tìm tôi
Một tuổi nào thơ dại
Tìm những yêu thương, tìm trời thơ ấu
Những dòng sông trôi mãi ngàn đời

Tôi đi tìm tôi
Giữa phố đời vạn nẻo
Lấm tấm nắng mưa, tháng ngày xuôi ngược
Có nẻo đường nào về nơi chốn củ,
Tìm cội nguồn nơi cuộc sống bắt đầu.

Tôi đi tìm tôi
Thuở mong manh hạt bụi.
Thuở tôi và em chỉ là chút hư vô.
Tôi đi tìm nơi đánh dấu lúc quay về,
Để được biết còn bao ngày dong ruổi.

Một kiếp lênh đênh,
Giữa đường trần muôn lối
Mong manh thân xác, lạc bước phiêu du.
Hun hút trời xa, ai quen ai lạ.
Hỏi bao giờ tìm được ra tôi !

Chuyến xe chiều cuối năm

Phan Võ Hoàng Nam

Chiều cuối năm
Những hành khách muộn màng.
Lắc lư nhịp đời
Chuyến xe về quê cũ.
Lắc lư nhịp đời,
Con đường dài mong ngóng.
Góc quê xuân, phút đoàn tụ đầu xuân.

Ngày cuối năm
Bao nỗi lòng da diết
Những riêng tư nặng chuyến xe đời.
Chiều ba mươi bỗng chung niềm ước vọng
Quê hương ơi.
Phút đón giao thừa

Bà lão run run
Gói quà run run
Đôi tay gầy.
Bàn chân nắng mưa dong ruổi.
Chiếc áo mới từ bao tờ vé số
Sáng đôi mắt trẻ thơ.
Ấm trái tim già.

Gã trai lực điền gật gà giấc ngủ.
Hồn phiêu diêu. Chốn cũ, vườn xưa.
Bàn tay ấm ngày bỏ quê lên phố.
Con đò trôi.
Cô thôn nữ dịu dàng.

Chuyến xe chiều nay trĩu nặng niềm riêng.
Nẻo quê hương cuối đường ngóng đợi.
Những đứa con tha phương tìm hạnh phúc.
Có lúc nào nguôi nổi nhớ quê.

Người thiếu phụ buồn, mắt đau đáu trời xa.
Chốn quê xưa tình yêu nào đợi.
Tắt lửa ba sinh.
Đò ngang lỡ nhịp.

Phù du trôi một kiếp giữa dòng đời.

Chuyến xe chiều nay có về kịp giao thừa.
Để mắt mẹ thôi cay.
Đêm trừ tịch.
Những đứa con tháng ngày trôi nổi.
Hẹn hò xưa lỗi nhịp cung đàn.

Đã bao mùa xuân
Bao nhiêu ước vọng.
Lộc đầu xuân có làm xanh những ước mơ.
Bao nỗi đời lênh đênh. Bờ bến lạ.
Quê hương ơi.
Cạn nước mắt đêm trường.

Nắng tắt ở cuối đường
Phố đèn hoa rực rở.
Có bao người chậm chân, lở chuyến xe
chiều.
Lỗi hẹn đoàn viên,
Lỡ ngày sum họp.
Nén nhang tổ tiên...thắp ở trong lòng.

Chuyến xe cuối năm
Bao nẻo đời hội ngộ.
Bao niềm riêng, bao mảnh đời riêng
Quê hương ơi chốn ấy yên bình.
Mong nắng ấm ngày xuân đoàn tụ.

Thơ Phan Võ Hoàng Nam
Tác giả gửi bài qua eMail
. 
File 19/ Thơ Phan Võ Hoàng Nam
  NNB vi tính giới thiệu 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét