Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

Thơ Hưởng Ứng Bộ Sách Thơ Hay (8)


Thơ Hưởng Ứng Bộ Sách Thơ Hay (8)

 ( Theo eMail từ nguyennguyenbay.com)
 
file 8/ cập nhật bài ngày 16/4/2012, có:
  15. Thơ Lê Hoài Nguyên
16. Thơ Phạm Văn Bài
17. Thơ Phùng Thành Chung
.

15. LÊ HOÀI NGUYÊN

NGƯỜI ĐỐT LỬA KHÔNG NGỦ
Tặng đồng chí NVL

Sương lạnh không làm đầu ta bớt nhức
Thấp thoáng sau những đám mây mờ mịt
Dòng Ngân Hà ám ảnh hồn ta
Lời Ông già lòng như sao Khuê
Chở thuyền là dân , lật thuyền cũng là dân.

Không thể nào ngủ được
Mỗi khi bắt ta nằm trên giường vua chúa ngày xưa
Vải sa tanh nhớp nháp cả da thịt.

Cái gì ngăn cách ta
Đến nỗi ta thèm đi bộ trên đường
Thèm ngồi dưới một gốc đa
Thèm bát nước chè xanh giữa mảnh sân nhà cha mẹ
Thèm nói một câu với người bạn gái xưa đã thương ta…

Giở trang sách những câu dân giã
Bỗng giật mình :
Làm người có miệng có môi
Khi buồn thì khóc khi vui thì cười
Chân lý không phải tìm trên chín tầng mây
Chân lý ở ngay đây
Từ miệng của nhân dân.

Ta nghe trong gió nhiều chuyện lạ
Bao nỗi oan khiên bao sự suy đồi
Lòng dân đau thành tâm thần chính trị
Dân cô đơn tìm đến thánh thần
Lòng dân buồn lang thang
Cay đắng cười câu tiếu lâm hiện đại.

Ta đã thấy rồi đất nước
Còn những túp lều xiêu vẹo
Những dòng sông khô héo
Những người già dắt cháu ăn xin
Đồng tiền bay như giấy vụn
Bọn cường hào mới
Như những bóng ma lướt trên mặt người dân

Không có cả tiếng quạ kêu nữa rồi
Quạ đi hết vì không còn chỗ sống
Vẫn có những trẻ em bị đánh chết oan
Ôi những ai đau nỗi đau của đất nước
Đã bảy mươi tuổi ta còn lừa ai nữa
Mà không dám gọi đó là nỗi đau!

Bỗng quanh ta
Trẻ con hát đồng giao
Như xưa ta hát cùng bè bạn

Lặc cò cò
Mò cuốc cuốc
Cò chân luốc
Cuốc chân vàng
Sang đây chơi
Ngồi đây hát
Mỏ dính cát
Thì xuống sông
Bùn dính lông
Thì đi rửa
Chân dẫm lúa
Thì phải treo
Cù kheo à ập

Khoan các cháu hát lại
Cho ta nghe cái đoạn này
Mỏ dính cát
Thì xuống sông
Bùn dính lông
Thì đi rửa
Chân dẫm lúa
Thì phải treo

Sáng mai
Ta đốt lửa.

Tháng 12 - 1986

BÔNG HỒNG NỞ SỚM

Sau mùa giông bão xác xơ
Hàng cây thu mình trong gió rét
Đón anh về sáng nay
Vườn mẹ nở bông hồng.

Màu đỏ thắm chạm vào nỗi đau của mẹ
Suốt một đời mòn mỏi lo âu
Màu đỏ thắm đánh thức nỗi buồn của đất
Bao năm mặt đất khô cằn.

Màu đỏ thắm cháy lên ký ức của anh
Một tình yêu vụt mất hai mươi năm
Bao mộng mơ khao khát âm thầm

Có ai nói với anh
Ngày mai thôi bông hồng sẽ chết!
Nhưng hề chi
Màu đỏ kiêu sa cứ cháy trong gió rét
Và ở chân trời
Đang thì thầm cơn gió mùa xuân.

1989
.
LỜI CÂY BONSAI

Tôi đứng nghiêng như một cánh chim đã lâu rồi
Nửa  thế kỷ

Như đôi chân của người đàn bà Trung Hoa
Tôi đã vặn thân làm nhiều khúc dị tật
Một hình hài nhiều dị tật càng tuyệt vời sao!

Chỗ cao, chỗ thấp, chỗ khô, chỗ nước
Trên gỗ, trên đá, trên đất, trên vôi vữa
Đủ các thế hệ chúng tôi đứng ngồi la liệt
Một thế giới kỳ ảo , một thế giới mất thăng bằng

Loài người đã khen nhau thú chơi kiên nhẫn đến kinh người
Và chúng tôi cũng kiên nhẫn đến kinh người…

1989
Thơ Lê Hoài Nguyên

(Đính kèm): Thân gửi anh Nguyễn Nguyên Bảy và nhóm Thơ Hay. Tôi rất hoan nghênh ý tưởng của các anh. Cân có một trách nhiệm độc lâp, không phụ thuộc vào một thị hiếu thời thượng nào. Thấy thông báo của các anh tôi gửi 3 bài Người đốt lửa không ngủ, Bông hồng nở sớm, Lời cây bonsai. Đây là 3 bài thơ ưng ý nhất trong đời tôi, gắn liền với giai đoạn đổi mới sôi nổi của đất nước. Tùy theo tiêu chí các anh chọn  giúp.
Chúc thành công. Lê Hoài Nguyên
@

16. PHẠM VĂN BÀI
.
Bút danh: Bạch Long, Phạm Bài
Sinh viên lớp Viết văn K12, Khoa Sáng tác và Lý luận Phê bình văn học. Trường Đại học Văn hóa Hà Nội.

 .

Hai cuộc sống
 .
Hãy để mẹ đi
Đừng giành giật với thần chết nữa
Bảy mươi năm mẹ sống đủ rồi
Cô gái cầm gậy dò đường trong ngôi nhà của mình
Sờ tìm ảnh cha
Bông lúa hình đôi đũa màu đen
Con chích bông hình cái cốc màu đen
Mái trường hình cái bát màu đen
Cô gái cầm gậy dò đường trong ngôi nhà của mình.
Chiến tranh
Cha không về
Anh không về
Mẹ đợi
Mẹ đợi...
Con ốc sên bò thời gian mòn mỏi
Cô gái cầm gậy dò đường trong ngôi nhà của mình
Ôm ảnh cha ước tới nghĩa trang Trường Sơn
Muốn ngày ngày giúp mẹ
Mơ đến trường
Cô gái nhà bên còn rất trẻ
Hãy để mẹ đi 
Đừng giành giật với thần chết nữa
Lấy giác mạc của mẹ
Mang ánh sáng cho cô gái nhà bên.
.
Hà Nội, 5-12-2009
Đã  đăng ở tạp Chí Lang bi an, Bút danh Bạch Long
---
Gánh

Tặng vợ

Đường tới mặt trời
Hai phía chồng con
Ngày xếp ngày
Gánh
Chồng chất nặng về hai phía
Thời gian cong xước vai gầy
Tháng trôi...
Năm trôi...
Âm thầm chân bước
Đường tới mặt trời
Hai phía chồng con.
.
Hà Nội, 2-9-2009
.

Hoa bưởi

Lặng nhìn quả uốn cành cây
Vườn ai thoảng lại những ngày còn hoa
Có người con gái cùng ta...
Nhưng thôi ngày ấy vèo xa mất rồi
Ai đưa em tới quê người
Bỏ ta ở lại ngậm ngùi vườn xưa.
---
P.B

.

PHÙNG THANH CHUNG
phungthanhchung@gmail.com
.
Di huấn

Tổ tiên tôi
nhiều người là khanh tướng công hầu
Nhưng cũng không ít người là giặc!

Văn thì dốt, võ thì dát

không
có chí làm quan
không
có gan làm giặc
tôi

học
làm
thường dân
.

Lê Đạt

Lặc lè trên sa mạc chữ
dị ứng với những lối mòn

Ông đi tìm sự mất trật tự

trong một trật tự mới

Xếp mình vào hàng ngũ phu phen
những con người dưới đáy xã hội

phu đòn

phu mỏ

phu xe

phu khuân vác

phu đồn điền

phu lục lộ…

Trong lý lịch trích ngang

ông nhận mình là…
phu chữ.
 .
Tình thiên thu

Tôi ăn sương em
thui giờ hoàng đạo
.
Tôi sang đoạt em

mù đêm hợp cẩn
.
Tôi hành khất em

tình mình thiên thu…
.

/ NNB: Tác giả Phùng Thanh Chung gửi đến chúng tôi tập thơ 71 bài. Chúng tôi đã chuyển tập thơ của bạn cho các BT và trích đăng trong file 8 này 3 bài theo thứ tự tuyển chọn của tác giả./
 
.
 File 8/ Thơ Lê Hoài Nguyên/ Phạm Văn Bài/
Và Phùng Thành Chung
NNB vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét