Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

Thơ Nguyễn Khôi

 
 
NGUYỄN KHÔI

VỀ HÀ NỘI


Viết một trăm câu thơ
Chưa viết được một câu thơ về Hà Nội
Thơ in ra như cát bụi sông Hồng
Đâu viên gạch thành Thăng Long chôn đáy dòng lịch sử
Chút hồn xưa tỏa nắng sớm Ba Đình
Người Hà Nội – ơi em, người Hà Nội
ở bên em chừng thấy sáng ngời lên
nét thanh lịch kiêu sa đang vươn tới
Tính hào hoa ta có tự nơi em
Ôi phố cổ – như tìm vào ma trận
Nào Hàng Da, Chợ Gạo, Hàng Đào...
ba mươi sáu phố phường ta thơ thẩn
để nhớ thời Kẻ Chợ trốn tìm nhau
Hoa sữa đấy thơm riêng lòng Hà Nội
chỉ mùa thu và chỉ một con đường
hồn thi sĩ Nguyễn Du
bay len lỏi đến mỗi lòng Hà Nội
một niềm riêng
Niềm tâm sự đi tha phương bốn bể
vẫn thèm về một gợn sóng Hồ Gươm
một ánh rêu trên Tháp Rùa mờ tỏ
một tiếng rao đêm, một khúc đoạn trường
Bạn thương mến từ xa về Hà Nội
Nơi hồn thiêng sông núi tụ bến bờ
nhẩm câu thơ “Thăng Long thành hoài cổ”
Màu thời gian còn phảng phất ưu tư.

Hà Nội 10.10.1995


GỬI EM - PARIS, MÙA THU TÍM

Sớm Hà Nội...Sương Thu huyền ảo
Ngồi café vỉa hè

lặng ngắm sóng Hồ gươm
để nhớ Paris
khúc Autumn Leave
thánh thót vọng tâm hồn
cùng em dạo
Paris, mùa thu tím...
Paris đấy, của những ai mộng tưởng
“của đôi ta” tự thuở xa vời
Anh như thể bỏ quên... đời vất vưởng
cuộc tình nào còn mãi?

Hà Nội ơi!
Thôi, mai em về Cửu Long giang cuộn sóng
Nhớ sông Seine...thời khắc chẳng ngừng trôi
khung cửa hẹp
ôi thu, hừng sắc tím
tím cả hồn thơ thả mộng lên trời...

Hà Nội, 15.11.2006


NHỚ HÀ NỘI

(Đi giữa Thủ Đô mà nhớ Thủ Đô)

Xa để nhớ không đâu bằng Hà Nội
Đường bàn cờ,những mái phố cổ xưa
Những khuôn mặt tươi hồng rạng rỡ
Mắt bồ câu tiếng nói nhẹ như mơ...

Xa đẻ nhớ những thường ngày chẳng nhớ
Những cái hôn...tay ấm trong tay
Bát phở nóng sớm mùa đông bốc khói
Ly ca fe' sóng sánh nước Hồ Tây

Xa để nhớ ai người quên đấy nhỉ
Thời khó khăn mua bán xếp hàng dài
Xếp cả những đêm dài đi gánh nước
Mà thấy lòng thư thái lệ trào rơi...

Xa để nhớ một thời bom đạn giặc
"Thăng Long phi chiến địa" vút cánh Rồng
Khách sạn Hilton đi vào lịch sử
Trận Điện Biên lừng lẫy trên không

Xa để nhớ những điều em thường nói
Em chỉ yêu chàng công tử hào hoa
Chiếc đàn guitar, câu thơ bồi hồi
Vết thương lòng từ ấy hai ta...

Xa để nhớ đượm đà tình xứ sở
Mặt trời Sông Hồng chói lọi thân thương
Thật hạnh phúc ngày trở về Hà Nội
Thấy lòng mình tĩnh lặng giữa Hồ Gươm.

Hà Nội 10-10-2002

TRƯA MƯỜNG ẢNG

Trưa Mường Ảng cam vàng và lúa chín
Về Sơn La còn ghé viếng bạn xưa
Nắng như cả khoảng trời tây đổ xuống
Một màu vàng no ấm ngập trời trưa.

Ai đó hát ngất ngư Phố Bản
Lũ nghé tơ nhảy giỡn rộn bờ khe
Ngọn gió quẩn thổi tung viền váy đỏ
Làm ngả nghiêng lơi lả cánh rừng tre.

Suối như nghỉ chỉ tiếng gà tao tác
Ai đó ra bến tắm thả hạc vàng
Thả cả tiếng đàn môi sang xứ khác
Trời Điện Biên mây trắng lang thang...

Chẳng ai nói...nghe thầm thì từ đất
Tình thoảng qua... chất ngất tựa Pha Đin
Trưa Mường Ảng hồn nhiên và hoang ngát
Một tiếng lòng thao thiết... phải không em?

Lai Châu 3-11-2000

BẢN CHIỀNG LY


(Tặng T.H)

Bản Chiềng Ly chưa đi đã nhớ
Phố chênh vênh bên núi bên hồ
Gái bản từ lâu quen chợ búa
Trai Thuận Châu bao bạn nằm mơ.

Người Chiềng Ly hay đi đây đó
Mùa hoa Ban về dự hội làng
Quả Còn lửa bay ngang trời phố nhỏ
Trái tim hồng thiếu nữ đón xuân sang.

Tôi say đắm yêu cô nàng như thế
Cha mẹ thương cho về ở Kinh Kỳ
Không ở rể mà vẫn là rể quý
Để mỗi năm lại lên Tết Chiềng Ly

Thuận Châu Hè
1993

AO LÀNG

Vượt biển, chơi hồ, trở quá giang,
Bỗng dưng lại thấy nhớ Ao Làng;
Cái đêm hè ấy Ai ra tắm,
Để cả bầu trời phải tắt trăng.

NHỚ LỖ TẤN

Qua Làng chẳng thấy AQ
Nhà cao cửa rộng liền kề tương thân
Rượu quê một chén Thiệu Hưng
Ai say THỜI CUỘC mà không Chí Phèo ?

Chiết Giang 18-6-2006
.
Thơ Nguyễn Khôi
Tác giả gửi bài qua eMail
.

nguyenbay.blogspot.com vi tính gt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét