Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Thơ Nguyễn Ngọc Trìu



Nguyễn Ngọc Trìu
Trường Cao đẳng Sư phạm Yên Bái
ĐT: 01654512958

CÂY BUỒN

Mỗi ngày mọc một lá buồn
Mong gì ở những chồi non cuối chiều
Hạt gieo là hạt tin yêu
Sao cành khao khát trổ nhiều đắng cay
Bây giờ gió đã heo may
Trong tôi chín cả một cây úa vàng
Rồi… mùa đông cũng sẽ sang
Thương năm tháng buộc một hàng dậu khô

MƯA ĐÊM ẤY

Đếm từng đôi gốc cây thưa
Lá run rẩy nhớ cơn mưa ngày nào
Trao lời đêm ấy ta trao
Mưa như nước thánh rẩy vào con tim
Giờ xin gió hãy lặng im
 Để tôi tìm những lời chìm trong cây

Mưa đêm ấy ướt chiều nay
Con đường, tôi với hàng cây đầm đìa

TÌM TRONG TIẾNG VỠ CỦA NGÀY

Tiếng trộn sỏi ở đâu
Bình minh ôm đầu choáng váng
Tiếng còi xe làm đau
Nắng rách ngày hy vọng

Dười trời mưa gắt gỏng
Ai chia chác lo toan
Tiếng rít của chiếc khoan
Cố vít mãi mảnh hồn chiều đểnh đoảng

Thi nhân ơi! Chỉ có người lãng đãng
Lượm xót xa chìm sâu trong tiếng vỡ của ngày

TRÒ CHUYỆN VỚI DÒNG SÔNG

Nắng theo đến tận bờ sông
Chờ nghe tôi với mênh mông thầm thì
Hẹn hò từ buổi ra đi
Tôi và thăm thẳm giấu gì được nhau
Có lần tìm tận trời sâu
Lênh loang mặt nước mà đau bóng mình
Sông ơi xin hãy làm thinh
Những điều trời đất chẳng dành cho tôi
Gió như ngừng thổi một thôi
Rồi vi vút tận cuối trời nhẹ tênh

MƯA MANG VỀ CHO TÔI

Mưa mang về cho tôi
Thời chăn trâu cắt cỏ
Mưa mang về cho tôi
Mẹ và gian bếp nhỏ

Chút củi phòng khi mưa
Mẹ dành tự bao giờ
Cành tre tươi sủi bọt
Gọi tôi về ngày xưa.

Nhìn núi đồi cây cỏ…
Run run trong tủi buồn
Con sông co ro chảy
Ngoài trời mưa lạnh hơn

Vào đây cho khỏi rét
Bếp nhà ta đỏ hồng
Mắt mẹ ta nồng ấm
Thắp lửa những mùa Đông

Đây rồi mùi bồ hóng
Mằn mặn khói rạ rơm
Đây rồi mùi trấu mới!
Phảng phất hương ruộng vườn.

Mưa mang về cho tôi
Thời chăn trâu cắt cỏ
Mưa mang về cho tôi
Mẹ và gian bếp nhỏ…

Thàng 11.2005

CÂY MƠ

Cây vừa chợt tỉnh chiêm bao
Những vì sao thức bỗng nao nao buồn
Nghe đường tạ lỗi chồi non
Trăng soi mặt lá bồn chồn chẳng yên
Những lời cây đã thốt lên
Vô tư, gió lại để quên mất rồi
Đâu lời con sóng biển khơi
Đâu lời của những phận người lặng câm
Đứng trong trời đất âm thầm
Đêm đêm… giọt giọt… đầm đầm lệ rơi

ĐỢI BAN XÒE

Mây ở đâu hẹn nhau về núi trọ
Phố mờ sương lấp lánh ánh trăng nhòe
Trinh trắng ơi chắc đêm nay khó ngủ
Gió lòng tôi lay đợi cánh ban xòe

Cả lá nữa xin đừng e ấp mãi
Nửa con tim đâu phải của riêng ai
Đêm nao hai đứa chung môi thổi
Giờ trên tay sao lá cứ run hoài
Mường Lò 6.2005

CHIỀU BA MƯƠI

Con đi đâu cho hết
Những nửa tuần cuối năm
Nhớ chiều xưa phấp phỏng
Mẹ ngóng miền xa xăm

Chiều ba mươi mênh mông
Còn đi trong thương nhớ
Đâu chỉ một dòng sông
Cõi dương gian vời vợi

Nhà nhà hai mặt phố
Đã thắp đèn lên hương
Bóng ai về trước ngõ
Con bơ vơ trên đường…

Mẹ ơi! Nhà ta ở
Người khác đến lâu rồi
Chiều ba mươi của mẹ
Cách xa con một trời.


Thơ Nguyễn Ngọc Trìu
Trần Vân Hạc đọc chọn
NNB vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét