Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Thơ Nguyễn Đình Chính



NGUYỄN ĐÌNH CHÍNH

1 . Những hạt bụi hóa đá

Chúng tôi như những hạt bụi bay
(không phải bay mà chỉ lơ lửng)
lơ lửng lơ lửng
dưới bầu trời tổ quốc mênh mông
trên mặt đất tổ quốc mênh mông
chúng tôi không thể bay lên được
đùa dỡn với bầy chim cánh trắng nhởn nhơ
chúng tôi cũng không thể sà xuống 
ngã vào cỏ hoa xanh biếc như ngọc
chúng tôi cũng không thể nào
phình to
hoặc
teo tóp lại
không thể
rẽ ngang
rẽ ngửa
không thể 
quay phải
quay trái 
những hạt bụi
không thể chết 
lại càng cũng không thể sống
giữa thiên đường tổ quốc

nẻo trời xa
hạt bụi đời
hạt bụi trái tim
hạt bụi hồn tôi
bay đi đâu
bạn ơi

chúng tôi như những hạt bụi bay
(không phải bay mà chỉ lơ lửng)
những hạt bụi 
đang chầm chậm
hóa đá
hóa
đá

27 – 03 – 2010


2 . Nàng thơ tới gõ cửa

Không phải gió lạnh mà là ngọn lửa của gió nóng
từ rừng hoang phương bắc thổi về
tháng giêng trốn chạy tất tả.
ả ca ve cảnh sát truy lùng

đúng lúc đó thì em gõ cửa
ôi trời nàng thơ
mặt trát bự phấn vàng xanh đỏ
chân dài nghêu ngao
mười ngón tay bươm bướm

thôi nhé
chào
không mở của

đã nhiều năm nay
với mi (zê)
em là con cún cảnh
cũng có khi là con chó ghẻ
vẫy đuôi rối tít
lè lưỡi liếm nước đường
thỉnh thoảng lại tru lên
ngớ ngẩn

mi (zê) đã tởm em rồi
thơ ơi cứt nát

đã bao giờ em dám thử một lần
một lần trườn lên tấm thân mình tổ quốc
tổ quốc núi sông biển xanh mỹ lệ
cánh đồng lúa vàng rì rào trĩu hạt
đảo xa dệt nắng mùa xuân
tổ quốc thở
phập phồng
 thở
thở thở …
thoi thóp thở
em có hay
máu vẫn rỏ
đâu đây
tổ quốc buồn
cúi mặt

đã bao giờ em dám thử một lần
một lần ôm hôn tâm hồn nhân dân
nhân dân cơm ăn áo mặc
nhân dân thất nghiệp như điên
mót từng đồng xu
lê la chợ đưa người
ngửa mặt
kêu trời 
nhân dân
chết sặc
tự do
đói
công bằng
dân chủ

đã từ lâu mi (zê) tởm em rồi
và sẽ còn dài dài kinh tởm
em vô cảm nỗi buồn
chối từ sự thật

ối thơ ơi là thơ
cục cứt nát

thôi nhé
chào (xin kiếu)
cứ đứng ngoài cửa sổ

e mé em

chẹc chẹc

03 – 2010


3 .Tôi rất thèm mộng mơ


Tôi rất thèm được mộng mơ trong cái
thế giới này, nơi hàng ngày tôi vẫn
gặp những người đàn bà nhà quê vạ

vật bên đường kêu gào đòi lại mảnh
vườn của tổ tiên đang bị cướp đoạt.
Tôi rất thèm được mộng mơ trong cái

thế giới này, nơi hàng ngày tôi vẫn nghe
tiếng guốc mấy em gái ca ve hốt
hoảng chạy về nhà trọ sau một đêm

kinh hoàng hành lạc. Tôi rất thèm được
mộng mơ trong cái thế giới này, nơi
tôi không bao giờ được hôn người con

gái tôi yêu mà không cần do dự,
nơi tôi được bắt tay một người bạn
mà không cần một lý do tiền bạc.

Tôi rất thèm mộng mơ trong cái thế
giới này, nơi câu thơ chết chìm trong
nỗi buồn lưu đầy trên đất quê hương,

nơi tôi được sống cho cái lý tưởng
không bị đánh cắp.Tôi rất thèm mộng 
mơ trong cái thế giới này, nơi một


ngày trôi qua không có nỗi buồn bám
đuổi sau lưng. Tôi rất thèm được mộng
mơ trong cái thế giới này, trong cái

thế giới này… thế giới này


4 . Những cái vỏ ốc thối và máu


Chúng ta đang sống trong một  thế giới
khắp mọi nơi
vung vãi
vô vàn vỏ ốc thối
những mảnh sắc nhọn
đêm ngày chầm chậm cứa vào tâm hồn ta
rỉ máu
đau đớn ngàn lần

em bảo hãy chạy đến đây
ngã vào vòng tay mềm mại 
và… và…
ngủ đi
ngoan nào
lãng quên giấc mơ tình yêu

nhưng em ơi
ngột ngạt
trong giấc mơ
mùi vỏ ốc thối
sặc sụa
máu
ngập ngụa

mi (zê) không thể chịu nổi sự vô cảm

trợn trừng mắt nhìn
chiếc lá xanh đang uốn cong trên cành
ánh nắng mùa xuân thơm mùi mật ong
ánh nắng không vỏ ốc thối
ánh nắng không máu

chúng ta phải dìu nhau
chạy thoát ra khỏi những cơn lên đồng ngu uẩn 
quét dọn con đường hàng ngày vẫn đi
chùi sạch sẽ chỗ ngồi
tẩy rửa thói quen nô lệ

trải rộng tâm hồn
hoa vàng huyền thoại
đón chờ ánh nắng tự do bay về

xin đừng ngã lòng
đừng chịu thua
những ảo giác tập thể mù loà

chúng ta vẫn phải đang sống trong một thế giới
sặc sụa mùi vỏ ốc thối
và máu
máu vẫn chảy ngày đêm
đau đớn ngàn lần
            

        5 .  Bài thơ chẹc chẹc mùa xuân

Mùa xuân ơi đừng bỏ đi
Dù trên con đường kia còn nhiều rác bẩn
Dù tình yêu kia vẫn vuơng nhiều điều ti tiện
(có khi còn kinh tởm hơn rác bẩn)

đừng bỏ đi

bông cúc nhỏ trên hè chầm chậm lên hương
xòe năm cánh hoa vàng cao quý
nhắn điều gì
pho tượng người đàn bà cúi đầu
im lặng
nhắc điều gì
trên cao bầu trời xanh bất tận
ánh mắt đang nhìn
nói điều gì

mặc một cái áo mới
trong túi chỉ còn một xu 
ôm trước ngực cuốn sách còn thơm mùi mực
quà tặng tháng ngày không sống vô nghĩa
nụ hôn sương muối trong đêm mùa xuân
ngọt ngào và
thấm đượm hơn những là cờ giả trá
bài ca bùn đất tổ tiên đưa dắt ước mơ
dù sẽ còn rất nhiều điều không có thật

đừng bỏ đi

nụ cười tuổi hai mươi cảm thương riễu cợt
mấy kẻ vô hình dị mọ ốm o
đang ngồi chết dí ôm quyền lực và
đếm tiền.

mùa xuân ơi hãy ở lại
hôn em nụ hôn vĩnh cửu
tình yêu không kí hợp đồng
tràn ngập hương hoa hồng
và …

chẹc chẹc


          6 .Bài thơ thắp đèn 
  
                    (Tặng bạn K.I)

             Thắp đèn lên
             góp một niềm vui nhỏ
             chung triệu niềm vui ánh lửa đồng bào
             những ngày này ta nắm chặt tay nhau
             nắm thật chặt
             cố gắng chạy
             chạy
            
             chạy chạy
             băng qua vũng bùn nỗi buồn cúi đầu nô lệ
             rửa mặt thật sạch
             hàng triệu hàng triệu người
             đang hiện rõ mặt con người
             hiện rõ
             mặt con người (không phải mặt con vật)
             ngẩng lên
             không còn sợ hãi

             xin lỗi - đếch thể hiểu được
             tức cười
             tại sao mà lâu nay lại sợ thế nhỉ

             thật ra chúng nó chỉ có một dúm
             mấy chục thằng bệnh hoạn
             lai lịch mờ ám
             đang chết sặc trong quyền lực và tiền bạc

             tôi vẫn mơ tới một ngày
             đi phượt cùng anh
             hai thằng nằm dài trên đỉnh núi
             lục túi hút chung một điếu vi na
             tán lăng quăng về thơ tân hình thức
             chỉ có thế
             rồi tuyết lở chôn vùi năm tiếng
             nhưng…
             còn lâu hai thằng mới ngoẻo
             xin lỗi mấy em thổ mừ cứu hộ
             các anh đang thèm một ly cốt nhắc
             cốt nhắc thứ thiệt
             và có thể
             lại một điếu vi na
             và cũng có thể
             hai em vén váy ngồi xuống đây
             trợn mắt lên mà nghe
             chẹc chẹc
             đang thì thầm hát ca  
             ấm no
             dân chủ
             công bằng  
             xin lỗi( tại sao thế nhỉ )
             giấc mơ nhỏ nhoi
             đéo thể hiểu được
             tức cười
             mơ mơ …mơ
             e mé mày

             thắp đèn lên
             góp lửa triệu người
             mong một ngày
             lửa tự do
             sáng bừng đất việt
             sáng bừng đất việt
             sáng bừng đất việt

                                          09-2010

         7 . có những ngày 
            

             có những ngày
             đẫm mồ hôi
             đẫm nước mắt
             
             đẫm máu
             những ngày
             đã
             hoá thành tượng đài
             lịch sử tổ quốc tôi

             vậy mà

             lại có những ngày
             chồng chéo bao nhiêu câu hỏi
             những câu hỏi ngơ ngác không thể hiểu nổi
             những câu hỏi đau buốt tận sống lưng
             những câu hỏi gục mặt trong hổ thẹn
             những câu hỏi trái tim rỉ máu
             óc vỡ tung

             chỉ còn
             sự im lặng
             khinh bỉ
             ghê tởm
            
             buồn nôn
             hoá thành tượng đài
             lịch sử tổ quốc tôi

            chẹc chẹc

          11-2011


         8 . Cùng hát lên

Tôi muốn chia sẻ với bạn
không phải một miếng cơm ăn
không phải một manh áo mặc
cũng không phải một chút ít tiền bạc 
tôi muốn chia sẻ với bạn
một dúm không khí tự do
để thở
dúm không khí tự do sặc sụa rác bẩn 
quằn quại hàng ngày trên đầu chúng ta

khó thở quá

bạn ơi hãy siết chặt tay với tôi 
và cùng hát lên thật to
bài hát của bà chúa liễu
bài hát của bà tổ mẫu po inu nagar
kể về hạt lúa trổ bông ngả nghiêng trên cánh đồng 
kể về bụi cỏ mắt trâu nở hoa rực rỡ trên ngọn
   đồi cao
kể về đàn cá da trơn quẫy mình tung tăng ngoài biển
bài hát ngàn năm
kể về sông núi đất đai này là của ông bà anh em
   chúng ta
đâu phải của riêng một bọn mấy thằng người
   giấu mặt
đang tàng hình

tôi muốn chia sẻ với bạn
nỗi buồn không thể nói lên thành lời
không của riêng ai 
nỗi buồn vô gia cư
như ngọn gió
lang thang
đi hoang   
trong ngôi nhà tổ quốc.

Tháng 02 -2010


          9 .Thông điệp hoa hồng

            mùa xuân thật là ngu ngốc
            cớ sao lởn vởn xứ này
            xứ xở
            câm nín
            chán ngắt và
            buồn nôn kinh khủng

            phí hoài
            gót chân tháng giêng
            gót chân mộng du
            lạnh buốt mơ màng
            dẫm đạp lên
            tiếng thở dài ngàn năm hà nội
            dẫm đạp  lên
            tấm biển hiệu nhâng nháo
            không còn khả năng xấu hổ
            dẫm đạp lên
            đôi mắt người lính già năm cũ
            bị phản bội

            còn hơn
            một nghi lễ
            mi (zê) bẻ chùm lá non
            vẫy chào
            niềm vui không thể bị giết chết
            đang ló dạng đâu đây
            vẫy chào
            tiếng cười không còn gì để mất

            vẫy chào
            niềm tin đang leo ngược dốc
            vượt qua những tháng ngày
            bị đánh tráo.

            có lẽ
            mùa xuân không hề ngu ngốc
            lang thang phiêu dạt xứ này
            gót chân tháng giêng
            gót chân mộng du
            lạnh buốt
            mơ màng
            chầm chậm mang theo thông điệp
            trận cuồng phong hoa hồng
            rực rỡ
            dữ dội.
            sắp tràn về
           
            nhấn chìm tất cả


            10 .  THA THỨ

            băng qua cái rét khắc nghiệt mùa xuân
            những khóm cỏ gai vẫn xạnh biếc
            tôi nhìn thấy
            trong những lá cỏ
            sự tha thứ

            vượt qua những đau đớn khắc nghiệt hôm nay
            nhân dân vẫn sống
            tôi nhìn thấy
            trong ánh mắt dân tộc tôi
            sự tha thứ

            tại sao thế

            những tham vọng
            bẩn thỉu
            trắng trợn 
            hung ác
            sẽ rữa nát và
            biến mất
            trong sự tha thứ này

            không thể khác được

            chẹc chẹc


           Thơ Nguyễn Đình Chính
           Tác giả gửi bài qua eMail
           NNB vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét