Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2012

Thơ TRẦN HUY MINH PHƯƠNG

Thơ
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG

PHẬT TRONG NHÀ TÔI

con gói câu thơ đựng trong áo bà ba mẹ xám gió chiều ắp bệt bùn quê bao mùa thu con gái
con dâng câu thơ sóng sánh trong chén trà buổi sớm mai cha chuẩn bị thắp hương lễ Phật
con chữ tròng trành lăn ra…
hột lúa, củ khoai căng tràn nhựa sống – nâng con – mạnh – bước – đời
câu thơ con bao năm rồi theo dòng đời phiêu bạt
chưa lật nổi một đường cày cho chữ hiếu bay lên
lòng con ghì chặt những tị hiềm vụn vặt
bầu trời trong con lún mãi những hơn – thua…


một đời mẹ liêu xiêu theo con nước lớn ròng mà lần hột lúa sáng ngần
một đời cha đã qua thời dạy chữ rồi âm thầm ngắm bóng mình trong lời dạy Như Lai  mà tĩnh tâm tọa thiền chào thiên thu cười hoa nắn
con nửa đời lõm bõm vấp mãi câu thơ chưa tròn nét mực
còn nợ mà cười rong ca tha phương
mùa thu về trong con từ lâu
mùa thu chảy trong con sâu từng thớ thịt
khi con có lần thấy ông lần chuỗi niệm kinh nhiếp tâm thập thiện
xin được một lần, dẫu một lần muộn mằn
con phóng sinh con cho tỏa sáng
lạy mẹ, lạy cha và lạy điều nhân ngãi
cho con còn bấu đất thơm bệt bùn quê níu lại câu hò
con vừa xuống ao nhà nâng sen lễ Phật
|Phật trong con bừng sáng
giọt giọt trong
saigon, 11-7-2012.


PHIẾN MƠ TRẮNG
Kính tặng Mẹ

Từ con về lại cơn mơ
Nghe mây sũng nắng, gió sờ rét lưng
Đêm nầy lạy giấc mơ cong
Đừng hong trên tóc mẹ bồng trắng mây

Từ con vấp ngã cơn say
Mé mơ chợt thấy mẹ bay về trời
Giật mình thức giũ bời rời
Dựng câu kinh dậy con ngồi điểm khuya

Ra bờ sinh – diệt: ớ kìa!
Lời ru mẹ níu nẻo về trong con
Ngày thêm xa, đêm cuộn tròn
Í a nhật nguyệt trắng hương mẫu từ
Sài Gòn, 06-12-2011.


THƠ TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
NGUYỄN VĂN HÒA, ĐỌC CHỌN
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét