Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

Thơ TRƯƠNG NGỌC LAN


Thơ
TRƯƠNG NGỌC LAN

NHỚ, QUÊN
 
Em nhớ khi mới gặp
Người hỏi
Có muốn được yêu suốt đời không
Em đã nhận
Không ai hỏi ai  trước mờ tỏ
Một đời gần gụi
Người tưởng đã rõ
Hình hài bên ngoài hình tưởng bên trong
Đòi hỏi thắt lòng
Rồi ngày xa
Đêm xa
mơ xa
đau xa
cuối năm viếng nghĩa trang
san sát phần mộ hẹp
nhớ quên
vùi sát cả lúc chết.

DẤU KHÓC CƯỜI

Tôi muốn
bước ra khỏi trái đất
một chiều đi dạo trong không gian
nhìn về một điểm đầy thắc thỏm
dải đất cong
nhấp nhô núi non
tôi muốn bước ra khỏi lời
âm thầm trú ẩn trong thơ
rồi gẩy sót lên vài giai điệu
xa xa còn lại dấu khóc cười.

NHÌN

Trên đường mắt phải nhìn đường
Ngó quanh ngó quẩn khôn lường xảy ra
Trên đời mắt phải nhìn xa
Nhìn gần vấp phải ngày qua tháng tàn.

ĐỒNG TIỀN

Tự kiếm được đồng tiền
So đo tiêu cho mình
Không tự kiếm đồng tiền
Xem nhẹ tiền như  giấy
Tiền to hay nằm đợi
Tiền nhỏ chạy loanh quanh
Tiền to được ve vuốt
Tiền nhỏ hay bị ướt
Tiền cho là tiền được
Sau , trước mặt đồng tiền.

Thơ Trương Ngọc Lan/ Hoàng Việt Hằng đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét