Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012

Thơ Lê Đình Cánh

Thơ
Lê Đình Cánh


Hồ Hoàn Kiếm

Mượn thì nhớ. Trả thì quên
Nơi Rùa đòi kiếm thành tên của hồ

Liễu gầy sặc khói mô tô
Mái bằng cửa sắt mấp mô khoảng trời
Áo em trễ ngực như mời
Tràn bia Thủy Tạ lắm lời giả say…

Mặt hồ sương tỏa cay cay
Tuổi già ít ngủ Rùa hay khóc thầm!


Phố Hỏa Lò

Thủ đô có phố Hỏa Lò
Ai xui kiếp vạc thân cò đến đây
Bịt bùng bùng bốn phía tường vây
Âm âm mùi đất. Gây gây vị trời…
Vào đây ai cũng ít lời
Mấy khi lệch đất nghiêng trời ở chung
Vào đây mươi vị anh hùng
Vào đây dăm kẻ cố cùng liều thân
Vào đây dù chỉ một lần
Ai mơ gặp thánh. Ai cần gặp ma!
Lối vào giăng mắc lối ra
U mê nhện hát bài ca tò vò
Thủ đô ai kiếp Hỏa Lò
Ai xui kiếp vạc thân cò đến đây!

Chợ tình

Chợ tình tháng họp mấy phiên
Ô xòe chếch núi che xiên nắng đồi
Nhấp nhô cây đứng đá ngồi
Bồng bềnh mây kết chùm đôi thầm thì
Chợ tình xa mấy cũng đi
Rơm khô tự cháy trước khi lửa kề
Tình yêu như thể chơi đề
Đợi con độc đắc lại về trắng tay
Chợ tình họp chốn mây bay
Người xưa thương thật người nay yêu vờ
Ấy ơi nhớ tạm mong hờ
Chông chênh phố núi đèn mờ giăng giăng
Chợ tình chơi khuyết vầng trăng
Tre gầy. Nứa héo . Mùa măng vội già
Đố ai hết nợ đàn bà
Để tôi cắt tóc bỏ nhà đi tu
.
Thơ Lê Đình Cánh/ Hoàng Việt Hằng chọn đọc
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét