Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

Thơ HỒNG NHU

Thơ
HỒNG NHU


UỐNG CÙNG HUẾ
.
Bây chừ còn có chi mô
Dặt dìu con nước ngẩn ngơ mạn đò
Dòng sông cứ mực lững lờ
Chảy như quên chảy và bờ...cũng quên
Thì thôi một giọt mưa thềm
Thì thôi một khắc chuông rền chùa sương
Người đi bóng cắt dặm đường
Lạnh như tiếng vạc kêu sương ngang trời...
Tôi nhìn ngọn lá vèo rơi
Thấy con mắt lạ một thời Huế xa
Mắt là mắt của người ta
Tôi đưa nhắm mở như là mắt tôi
Ôi thu, thu lỡ thu rồi
Tôi chôn tôi dưới lá đồi Thiên An
Phía đâu như phía muộn màng
Em như em của muôn vàn nổi trôi...
Rượu Chuồn (*) này chén trăng bơi
Uống cùng Huế với cuộc chơi sang ngày.
-------
(*) : Rượu làng Chuồn nổi tiếng Huế

CHIÊM NGIỆM 2
.
Tôi mất mẹ một ngày đông heo hút
Cây trẩu sau vườn trút lá thâu đêm
Một mình ngồi nhìn bát hương nghi ngút
Nghe cô đơn lạnh cả hiên thềm
Bạn tôi đi xa dặm dài mưa nắng
Tiếng còi khuya tàu hú rách đêm thu
Tôi đứng lại bần thần ga vắng lặng
Nghe cô đơn thăm thẳm cả sương mù
Người tôi yêu bỏ tôi theo người khác
Lưng nàng quay nhòa lẫn bóng đêm đen
Tôi lặng  lẽ đem tháng ngày ra đốt
Nghe cô đơn cay đắng cả tim đèn
Tôi ngay thật nghèo nàn và chung thủy
Giữa lọc lừa nịnh  hót với bon chen
Tôi đông đức giữa bạn bè đồng chí
Nghe cô đơn vò xé nát tâm hồn
Lần này tôi kiêu hãnh bởi cô đơn ?
 
KHÁC THƯỜNG

Khác thường khóm quỳnh lại nở
Đâm từ nách lá thềm xưa
Hạ sớm khác thường ngú ngớ
Hoa bừng sắc trắng giữa khuya.

Ngắm hoa chợt lòng buồn lạ
Hương đưa thoang thoảng ngang mày
Người đã lâu rồi xa quá
Giá mà có mặt đêm nay!

Em nhỉ, giá còn ngày cũ
Tuổi xanh lá nõn cành vươn
Chắc em vò làn tóc rũ
Đăm đăm mắt ngước khác thường.

Quỳnh ơi cho ai quỳnh nở?
Hạ khuya bát ngát một mình
Một mình tôi ngồi như mớ
Khác thường tóc trắng bình minh...
.
ĐƯỢC NƯỚC

đổi thay như ảo thuật
biến hóa khôn lường và biến hóa có lường
cuộc sống - rừng nguyên sinh hoa mật

rằng cổ thụ quí hơn vàng
với lớp tầng cỏ rác
ken dày nhau tất yếu, băn khoăn

tháng ngày liếc một mắt
chớp hai mắt đã trăm năm
dằng dặc thời gian, gang tấc cũng thời gian

rằng tha nhân qua hoang mạc
thấy phố phường đâm rễ huyễn mộng tủa tua
gió bốn bề dậy men tan hợp

chưa ngấm cánh khô cong câu móc
cựa quậy mùa xuân áo chập chờn
loay hoay giấc trở đêm trằn trọc
sớm mai được nước ấm trà thơm


CÂU HỎI

Vội vã một ngày thu làm chi
Giọt sương rơi từ cành trên rồi đậu lại cành dưới
Cuộc hành trình bất thành hay đang tiếp nối
Câu hỏi không bao giờ có trả lời

Nàng hiện ra trong liêu trai xa xưa
Cuốn siêu thị vào manh chiếu gon nhỏ gọn
Xiêm áo cổ thi phơ phất gió mùa
Bóng đêm che khuất trọn.

Tôi ngủ lịm giữa trùng trùng sơn địa
Trải pháp lam lên rêu biếc cổ thành
Hoàng hậu, cung phi mờ bóng tan nhanh
Ánh ngày mơn gái đẹp.

Nấn ná một tình yêu làm chi
Nước sông trôi ra biển, nước biển dâng về sông có đều là nước?
Cuộc tìm kiếm thành công hay đành dừng bước
Câu hỏi luôn luôn được đáp lời.

(262/12-10)
.
NƯỚC MẮT ĐÀN ÔNG
.
như cửa ải phải qua
cuộc đời của ai đến khi cũng cần tổng kết
người nếm trải đâu cần nhiều
buổi sáng một bát cơm nguội ăn cùng muối ớt
cũng vừa đủ cay xót cả nhân gian
qua na chín trắng quả chuối chín vàng
ngoảnh mặt lại lá bàng thôi đỏ ối
khum bàn tay thấy toàn dấu hỏi
xòe lời giải lòng bàn tay mênh mônghiếm hoi là nước mắt đàn ông
tôi rưới mùa xuân lên mình . Và hát...



Thơ Hồng Nhu/ Ngô Minh đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét