Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

Thơ Trần Ngọc Anh

Thơ
Trần Ngọc Anh


TÂM TRẠNG CÔ GIÁO

Xưa nghe trời nổi gió
Em thao thức không yên

Nay trời đêm gió thổi
Em khấp khởi mừng thầm

Chưa nhìn ai rõ mặt
Chiếc bao tải trên lưng
Em vội vã ra trường...

Lá khô ai quét hết
Em đứng lặng buồn thiu
Trở về cùng bao rỗng.

Tình cờ gặp bảo vệ
Em nhìn xuống ngượng ngùng
Bàn chân đành chạy vội
Dẫm phải cánh hoa hồng...


CẦU TRẮNG

Em gái Thái tắm bên dòng suối trong
Cầu Trắng che bớt em nỗi thẹn
Và tôi nhiều lần rơi tõm xuống chân cầu...

Em về, tôi lội mãi dòng sâu
Những hòn sỏi
Những mảnh tim run rẩy
Họa vào bài ca của nước
Suốt đời thơm mái tóc làn hương

Nhiều năm sau, tôi tìm về cầu Trắng
Suỗi vẫn chảy dài mái tóc rêu xanh
Sao em không xuống tắm
Biệt thự nào em đang tắm hoa sen?

Châu Thuận

Thơ Trần Ngọc Anh/ Nguyễn Anh Tuấn đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét