Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012

Thơ Trần Văn Thuyên

Thơ Trần Văn Thuyên

HOA XUYẾN CHI *
(Thương về niềm Trung)
 
 Sao mãi mới về với Quế Phong
Ngỗn ngang cồn bãi trắng bờ sông
Thờ thẩn tôi như người có lỗi
Trước cảnh tang  thương nát cả lòng

 .
Thương em một mình vượt lũ
Nhà neo lụt đến càng neo
Cánh chim băng mình vượt bão
Đã nghèo nay lại thêm nghèo
.
Bên bờ vực sâu nước xoáy
Một đàn con trẻ leo nheo
Em phải gồng mình cứu lúa
Vớt từng nhánh mạ trong bèo
.
Ở xa anh chưa về kịp
Đỡ đần trong lúc hiểm nghèo
Đêm nghe tiếng chim bìm bịp
Giật mình thương em gieo neo
.
Đồng bào chung tay góp sức
Thương về khúc ruột miền Trung
Tấm lòng thảo thơm cả nước
Hướng về vùng lũ khốn cùng
.
Nhà lại dựng lên trên nền đất cũ
Người tiếp người cuộc sống hồi sinh
Trường học xây cao hơn dòng nước lũ
Cả nước chung tay san sẻ nghĩa tình
.
Em vẫn tảo tần sớm khua tất tả
Dầm mình cứu ngọn lúa non
Như hoa xuyến chi mỏng mảnh
Nở bời bời sau trận lũ vừa tan !
.
* Một loài hoa cỏ dại sau lũ nó mọc lên xanh tốt
.
Thơ Trân Văn Thuyên/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét