Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012

Thơ MAI ĐỨC TRUNG

Thơ
 MAI ĐỨC TRUNG

THƯ GỬI EM

Anh chẳng kịp về...
thăm Hà Nội chiều nay
Chắc gió heo may đã xạc xào song cửa
Thoảng hương cốm mới và nồng nàn hoa sữa
Trời Hà thành trầm mặc giữa thu sang...
Sóng nước hồ Gươm chắc vẫn gợn mênh mang
Và nắng hanh hao,
lá vàng rơi ngập phố...
Bụi thời gian phảng phất màu mái cổ
Rặng liễu bâng khuâng
Buông tóc
Xoã đôi bờ...
Ở Sài thành anh xin làm khách thơ
Nhặt những vu vơ, những dỗi hờn ngày trước
Mang trải đều trong chiều mưa hai đứa
Để nỗi nhớ xoay vòng,
thương em dáng mong manh...
Hà Nội mùa này còn sương sớm long lanh?
Dường như năm nay mùa đông về chậm trễ!
Chuyện tình đôi ta đã đi hết mấy mùa dâu bể
Rồi sẽ trổ bông
và
đơm trái ngọt lành...
Lối hẹn hò dù vắng bước chân anh
Đừng buồn em nhé!
Mắt thôi đừng lệ ướt
Mình sẽ mãi bên nhau dẫu dòng đời xuôi ngược
Thiên lý muôn trùng
Chẳng thể nào
Ngăn cách được đôi ta...


VÔ TÌNH
(Tặng em Nguyễn Thị Diệu Linh)

Anh sợ những chiều đường về không có em
Phố đông người qua chóng vánh những ánh đèn
Chân vội vã...
Nghe lòng đau nhói lạ
Tim chợt bồi hồi khi ngỡ bước chân quen
Xa nhau rồi có buồn lắm không em
Có khóc...
Khi mưa về ngang gác tối?
Lòng se sắt đau cơn gió lạ chợt thổi
Mang đi bao kỷ niệm giấu
Trong em,
Trong anh...
Chỉ trách vì tình mình quá mong manh
Phố thênh thang giờ mỗi mình anh bước
Lỡ mai này giữa dòng đời xuôi ngược
Gặp lại nhau...
Em có vô tình nhớ tới anh khôg?
Và anh sợ những chiều trời vội vã trở đông
Cơn gió chướng thổi trái tim anh giữa hoang tàn giá lạnh
Phố vẫn thế
Hoang sơ và xa lạ
Chẳng thể nào ta tìm thấy được nhau!
Dòng đời âm thầm vẫn cứ thế trôi mau
Mang kỷ niệm trôi về miền cát trắng
Dấu chân xưa còn in hằn trong hoang vắng
Chợt sóng vô tình xoá hết bước ai qua...

 
QUA GHỀNH RÁNG
Và đây rồi ta đã đến Quy Nhơn

Vời vợi chiều nay nắng vàng mái phố

Giây phút ngập ngừng buổi ban đầu gặp gỡ

Quy Nhơn ơi! em đẹp vô ngần...

Mây trắng bồng bềnh nàng gió thổi bâng khuâng

Biển ngoài kia rì rào con sóng vỗ

Sóng cứ thì thầm điều gì rất nhỏ

Tóc ai bay hương nhớ thả ngang trời...

Hoàng hôn ngủ vùi chị Hằng ghé rong chơi

Sóg nước mênh mang chở trăng về muôn ngả

Ghềnh Ráng êm đềm thơ mộng quá!

Ta say trăng,

Say biển...

Hay say tình?

Lời hẹn ước ngọt ngào thả giữa mênh mông

Chẳng cần nói ra đâu kẻo phố buồn không ngủ

Quy Nhơn ơi cồn cào trong nỗi nhớ

Mai xa em trăn trở những nỗi niềm.

Kỷ niệm Ghềnh Ráng 02/08/2012.



HOÀI CỐ HƯƠNG

(Tặng Hàn Phong Vũ)


Đường trần năm tháng chưa vơi
Xin cho nhắn gửi đôi lời cố Hương
Ra đi cách trở dặm trường
Chưa lần về lại lòng thương nhớ nhiều
Mẹ già biết mấy thương yêu
Nhớ con khắc khoải bao chiều đợi trông
Vụ mùa cây lúa trổ bông
Lơ thơ bờ bãi bên dòng suối mơ
Triền đê ngày cũ bây giờ
Còn em gái nhỏ ngây thơ đi về?
Lòng còn nặng lắm tình quê
Còn nghe huyết mạch tràn trề niềm riêng!
Quê Hương hai tiếng thiêng liêng..


GHẸO NGUYỆT

Tha thướt giáng trần một tối nay
Chị Hằng loã thể dưới sông gầy
Nghiêng nghiêng hờ hững bờ vai ngọc
Chuốt chuốt ngập ngừng lọn tóc mây
Sóng động bềnh bồng con sóng vỗ
Hoa cười bẽn lẽn cánh hoa lay
Bên thềm lãng tử chờ ai đó?
Rượu rót tràn ly chếnh choáng say...
.
THƠ MAI ĐỨC TRUNG
NGUYỄN VĂN HÒA, ĐỌC CHỌN
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét