Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

Thơ MÃ GIANG LÂN

Lily (Hoa huệ tây)
Thơ
MÃ GIANG LÂN

TỪ NAY THÁNG NĂM

Bố tôi nói:
Gạch có rồi
Gỗ có rồi
Đến tháng năm sẽ mua thêm ngói
Mua thêm một ít vôi
Đó là chuyện đến tháng năm
Xong mùa gặt hái
Còn bây giờ
Gia đình tôi vẫn ở nơi ông bà để lại
Nhà tranh chống chếnh ba gian
Vách nứa lâu năm
Giấy báo, giấy xi măng dán lên chi chít
Riêng tôi, tôi rất tự hào
Bởi lẽ tôi ra đời trong bốn bề vách ấy
Tôi đã quen tiếng chim sẻ gọi nhau đầu hồi bên trái
Tiếng chào mào bay về ăn quả duối vàng óng ánh sau nhà
Tiếng gió ban mai đưa tôi vào giấc ngủ
Khói bếp lên chảo đảo bầu trời
Khi bước chân tôi thập thững bào mòn lối ngõ
Cây cau cao quá là cao
Vẫn là ngôi nhà xưa cũ
Nhưng nhiều điều lại mới trong tôi
Biết quí những cuộc đời lam lũ
Thương bố mỗi chiều lưng đẫm mồ hôi
Có những lúc tôi ngồi bậu cửa
Nghĩ về xa xôi
Cho đến buổi quyển sách đọc chưa xong để đâu không nhớ nữa
Tình yêu đến với tôi rồi
Tháng năm, mấy tháng nữa đến tháng năm
Còn phải qua tháng hai, tháng ba, tháng tư xanh biếc
Qua một mùa xuân lắm lộc
Qua một mùa xuân cần mẫn của đất trời
Chưa đến được tháng năm
Gỗ đang ngâm
Gạch còn nguyên trên đống
Điều nghĩ suy của bố tôi tràn đầy hy vọng
Một ngôi nhà ngói ra đời
Một ngôi nhà sơn xanh cửa sổ
Nắng và gió
Vừa đủ thôi
Nhưng cần nhất là bền và đẹp 
Sẽ đến tháng năm
Chúng tôi có một ngôi nhà
Đúng như những điều tính trước
Cả như những điều chưa kịp nghĩ ra
Bởi lẽ
Bố tôi còn đây
Tôi còn đây
Còn làng xóm tôi yêu và mảnh đất này.
1972

ĐÊM HÀM RỒNG
.
Thú thực khi có điều gì khó nghĩ
tôi thường ra đây ngồi
với dòng sông vô tư về biển
đôi bờ yên ngủ
những con thuyền neo lại dợi triều lên
tiếng gầu kéo nước
dăm ba đốm lửa loang trên sông
Mấy đứa cháu ngày xe ba gác
đêm nay có mơ thấy gì không
chiếc xe đời cha để lại
các cháu è lưng quèo quẹo kiếm dăm đồng
bám vào quê để sống
mà quanh năm quê lầm lụi
đời cha đời con
chóng mặt vòng quanh năm tháng.
Biết làm sao!
gió cứ vô tình ngang dọc
mây cứ đùn lên đống rơm đống rạ
mong đêm nay các cháu ngủ ngon lành.
15-10-2009
.
LANG THANG
Lang thang mới thấy đất nước mình dài rộng
mới thấy đất nước mình huyền bí
những ngõ sâu hun hút ngoằn ngoèo
                                      bất ngờ thông thoáng
những ngôi nhà xám bám vào nhau,
          bám vào đất bám vào nắng bám vào gió
bền vững bao đời
những kiếp người
dựa vào nhau dựa vào dòng họ
tự do sống
tự do ràng buộc
tự do chết mòn trong hủ tục
những thế hệ sinh ra bên dòng sông
                                      bên sườn núi
chưa biết cầm thìa chưa biết bưng cơm
đã cầm gươm ra trận
khi đói lòng thì dựa vào tiếng hát
khi ngặt nghèo thì dựa niềm tin
niềm tin ngã ba niềm tin ngã bảy
có thể đánh lừa xoa dịu cơn đau
Những thành phố tự do xây cất
tự do kéo dài tự do cắt khúc
ao hồ bị chôn sống
cây xanh bị bức tử giữa trời xanh,
người họa sĩ bỏ nhà lên sơn cước
tìm không gian tìm sự sống,
tìm hoàng hôn cho một sắc sơn mài
làng mạc có nơi rượu bia đặc sản
có nơi mời chiều thay bữa nồi khoai
nhẩn nha ăn nhân nha kể chuyện
không hay trời nhá nhem muỗi bay vãi trấu
Lang thang mới thấy đất nước mình rộng dài
mới thấy đất nước mình huyền bí
mới thấy mình vô lý
cứ loay hoay tìm câu thơ cũ quyển sách
                                      gáy sờn
không hay giấy đã mủn câu thơ không còn
                                      đủ chữ
                                                
Làng Hồ - Long Khám,21-11-2000
 
ĐI TÀU
Trôi ngược những ngôi nhà
                             những dãy phố
                             những mặt người loang cửa kính
Tôi ngồi lặng trước những con mắt soi mói
vài người đàn bà luống tuổi
săn tìm vỏ chai nước vỏ lon bia
hy vọng mấy đồng bạc lẻ
có thể nuôi con nuôi mẹ già
Người về quê tìm mồ mả tổ tiên
người bươn bả kiếm miếng ăn nơi đất mới
người tay xách nách mang mánh lới
                             bán buôn xuyên các phố phường
những mái đầu lắc lư nhịp đập con tàu
Cùng thường dân hạng ba
tôi lọt thỏm giữa gói nhỏ gói to valise
                                      hòm xiểng
con tàu vô tâm
kéo một hồi còi dài lao vào đêm tối
bất chấp mông lung
bất chấp cả những gì hiểm hoạ
tin có con người trên tàu
mà chính con người lại đang gà gật theo nhau
5-2007
CHÂN MÂY
.
Ra ngoại ô thấy chân mây
cuối tầm mắt
tinh mơ chân mây biêng biếc
thênh thang gió lúa con gái dậy thì
nón trắng chung chiêng hứng lời ca câu ví
cỏ rậm rì xanh dẫn lối
những luống cày vạm vỡ xới chân mây
Nắng loá ngày
mùi bùn hoai hoai tiền kiếp
mây lang thang
ông lão cưỡi ngựa người dong trâu cày
                   cưỡi gió phiêu bạt chân mây
gồng gánh lo toan
những mùa lép những ngày thất bát
                             nước sặc mái nhà
lũ lụt rập rình cướp giật
Kìa chiều đã vàng
chân mây thon thả
em ở đâu hong tóc
trăng trải lụa đôi mươi ngà ngọc đôi tay
thơm nức nở
đêm vùi đầu chân mây

10.5.2011

.
Thơ Mã Giang Lân/ Hoàng Việt Hằng chọn đọc
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét