QUỐC CA HÁT ĐỎ SÔNG HỒNG
Thơ Nguyễn Nguyên Bảy
NƠI ẤY
Nơi ấy các cô gái đều là tiên nữ
Áo quần mớ bẩy mớ ba
Yêu nhau bắc cầu giải yếm
Nơi ấy cốm Vòng gói là sen xanh
Chuối đổ mầu trứng cuốc
Heo may thu vào từ năm cửa ô
Nơi ấy
Tôi là đứa trẻ đẻ rơi
Mẹ trảy hội trên cầu giải yếm
Các bà tiên chuyền tay nhau bú mớm
Chuyền tay nhau hát hò
Chày Yên Thái tôi nghe
Trái bàng rơi tôi nhặt
Gạo làng Gióng tôi ăn
Sông Cái lắm thủy thần
Rằm Mồng Một dâng hoa chùa Bộc
Nơi ấy
Các bà tiên dạy tôi biết khóc
Các bà tiên dạy tôi biết cười
Các bà tiên cho tôi giấy bút
Dạy tôi vẽ lên trời hình Rồng thăng
Dạy tôi chép chữ thành vần
Dạy tôi làm chồng làm vợ
Năm ấy sấm Trạng Trình ran nổ
Trời thật nhiều đạn bom
Nơi ấy lẽ Càn Khôn
Các bà tiên lần lượt về mây trắng
Con đưa mẹ đến đầu cầu giải yếm
Mẹ trắng vào mây
Mẹ thăng vào gió
Mẹ đi trảy hội Tiên Rồng
Nơi ấy
Đào Nhật Tân nở chấn Cửa Đông
Áo trấn thủ phủ rêu Cửa Bắc
Kèn tầu hừng hực Cửa Nam
Quốc ca hát đỏ sông Hồng
Nơi ấy là Kinh Thành Cố Tích
Nơi ấy là đời tôi..
Thu Hà Nội, 1972
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét