Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

Thơ THẾ MẠC


T THẾ MẠC

UỐNG TRÀ
Tức kim tương đối bật tận hoan
Biệt hậu tương tư, phục hà ích.
( Trương Vị -Đường thi* )
Một phút lặng nhấp trà
Bạn thấy bạn trong chén
Trong chén ta thấy ta.

Hai phút lặng nhấp trà
Ta thấy bạn trong chén
Trong chén bạn thấy ta.

Ba phút lặng nhấp trà
Trà thấy bạn trong chén
Trong chén trà thấy ta.

Đời người chớp thoảng qua
Quyện nhau: Ta-Bạn-Trà
Trước sau rồi quên hết
Về cùng hương thoảng xa...

( Bây giờ được gặp mặt, không uống cho thật vui,
thì sau, từ biệt,nhớ nhau, vô ích)


CỐC VŨ  

Tuổi 15 của mưa
Rễ rủ nhau lần tìm mạch nước
Mưa sắp sẵn niềm riêng buồn vui
Trĩu trên đầu lá lúa

Hội đăng quang lay bay
Mùa Hạ dò dẫm đi trong tình lúa
Lại một vòng mưa xanh
Một định mệnh lùa đứt
Những giấc mơ đòng đòng
tóc bạc xanh cố vũ
Hà hơi mưa lại tiếp tục cuộc lên đường.

Âm thầm mưa trả giá
Trắng hạt gạo ngủ mơ trong hồ mưa

Hoang vu ruộng bần thần
Những lúa hoa đương ngấm

Giờ nhuần bao giấc mộng
Thời gian lửa, lửa thời gian
Dậy thì một mùa màng.

Có bao nhiêu cốc vũ
Đã rắc trên đầu tôi .?

HẠ ĐIỀN


Mặt ruộng thiêng phăng phắc
Chèo Bẻo vọt cánh báo tin trời
Mặt cỏ hứng thơi thơi
Hồi hộp gốc rạ sắp thấy mình hoá kiếp
Đợi mùa lại được ta trong đất

Cái lưỡi cày nhọn ngòi bút
Ấn sâu vào đất mấy dòng
Mặt trời xoay nửa vòng
Trao bút cho mặt trăng
Tô nắn một chữ ĐIỀN vuông vức!

Khở đầu của mùa xuân
Câu thơ khơi nước mương điền
Câu thơ xèo xèo rít nước
Câu thơ ngẫm bùn
Câu thơ mạ ấm chân

Đêm đêm dầm trong mực viết
Như nhựa cây, như thời gian, như công việc
Như tôi đang khóc, cười, đang sống
Mẹ nhón tay đặt tôi vào giữa ruộng
Hớn hở áp má mình vào ngực mẹ ngẫu tình thương....

Cha tôi thầy đồ nho- thợ cày
Sáng nay thắp nén nhang trầm khói trong đình
Đường khai điền của cha thẳng tắp
Mặt trăng ướp vào lưỡi cày sáng quắc

...Lễ tan rồi, trai gái vút đu cao...


CHÙA CHÌM DƯỚI HỒ

Trăm năm
Quỳ hai chân trên thềm đá ong
Ba nén nhang ngang mặt.

Nghìn năm
Tôi vẫn quỳ hai chân trên thềm đá ong.

Về NGƯỜI – trò chuyện với NGƯỜI
Và chỉ người nghe tiếng tôi
Cái tiếng quằn vênh, bứt dứt
Cái tiếng lay lứt cô hồn.
Giờ
Chùa đã ngập trong nước hồ
Tôi vẫn quỳ trên thềm đá ong còn lại
Nén nhang chưa tàn vẫn thắp chuyện trò
Đáy nước đêm đen
Sột soạt lời khấn của tôi trên mặt giấy
Ngôn từ leo lét cháy.

Sáng sớm
Mặt hồ người ta thấy khói
Là là hương bay như sương ...

LÊN ĐỀN THƯỢNG
Kính tặng nhà điêu khắc Điềm Phùng Thị

Lâng lâng thoát nâng người lên
Hồn nhẹ vô vi thăng tự nhiên

Cuộc hành trình vượt cùng dương khí
Khúc hát đỉnh núi đang dịp say
Cuộc hàn trình dính mỏng thân xác
Tưởng mình sẽ cháy ánh dương bay

Tất cả nặng nề bị xé vụn
Tước ra, tán nhỏ, thành mây
Tất cả u uất dãn ra ép dẹt
Dán vào hồn ta thành cánh bay
Tất cả ta bừng trong tấu nhạc
Thành giấc mơ khoác áo nhiệm màu
Quên dưới chân mình thẳm vực thẳm
Ta đã đến bên bàn thờ NGƯỜI –Đền Thượng
Thắp nén hương toả khắp bầu trời...

Mắt nhìn xuống và ngó sâu
Gò, đồi, sông, núi, ruộng, hồ, cầu
Khoái, vui, buồn, dận, đau, lo, nhớ
Như bẩy Mô-đun huyền diệu xoay
Xếp đi xếp lại tự do xếp
Lên cao cát bụi tan trong mây ...


( 5 bài thơ của cố nhà thơ Thế Mạc rút trong tuyển tâp THƠ THẾ MẠC –Nxb Hnv 2003) do Chu Thị Linh Quang chọn và gửi đến THƠ BẠN THƠ.

Nhà thơ Thế Mạc sinh 1934 Hội viên HNV VN được các thế hệ VNS xứ Đoài tôn vinh và yêu quý. Ông là người đã nâng đỡ, dìu dắt, bồi dưỡng những năng khiếu VHNT đã góp phần quan trọng vào sự phát triển mang bản sắc riêng của Nền VHNT tỉnh Hà Tây cũ ( Nay thuộc Hà Nội).Ông là thầy của: Hà Nguyên Huyến, Chu Thị Linh Quang, Bế Kim Loan, Đỗ Doãn Hoàng, Đỗ Doãn Phương, v...v...Là bạn vong niên của Bế Kiến Quốc, Dương Kiều Minh, Nguyễn Lương Ngọc. Giới thiệu năm bài thơ của thầy Thế Mạc –Tôi coi như nén tâm hương dâng lên lễ thầy. Tôi xin chân thành cảm ơn anh chị Nguyễn Nguyên Bảy và Lý Phương Liên, chúc các anh chị mọi sự tốt lành. 

Kính mến và trân trọng
Chu Thị Linh Quang

Thơ Thế Mạc/ Chu thị Linh Quang chọn đọc
Bùi Kim Anh gửi bài/ nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét