Thơ
PHAN THỊ THANH NHÀN
GIA ĐÌNH
Giữa nhốn nháo trăm nẻo đường đường
xuôi ngược
Triệu con người chen chúc hích vai
nhau
Giữa ồn ã tiếng mua và tiếng bán
Giữa bao điều tráo trở sầu đau
Tôi có một khoảng trời riêng yên
tĩnh
Một mái nhà bé nhỏ ấm êm
Với con gái thật ngoan mà thật bướng
Với “ông lão” gầy vui tính hay ghen
Và tiếng cười nhiều đêm mất điện
Bao chuyện ma bao chuyện hoang đường
Chuyện hồi bé có người ăn vụng mật
Đi mua về kêu ngã vỡ - mẹ thương
Ba người sống trong nhà tôi lạ lắm
Mỗi người mang một họ khác tôi
Ba người có ba quê hương xa cách
Ngồi cùng nhau là vô khối chuyện
cười
Tôi có thể bị nhiều người ghét bỏ
Có thể sai lầm thất bại cô đơn
Nhưng tôi sẽ mãi vui tươi ham sống
Dẫu chỉ một ngày tôi được yêu
thương…
Người yêu cũ của tôi bây giờ đã khác
Anh già hơn, từng trải, giàu sang
Đâu chàng trai dụt dè nhút nhát
Thuở bên nhau sao quá dịu dàng
Xa nhau mãi chợt một ngày gặp lại
Anh nồng nàn táo bạo điên điên
Tôi sửng sốt biết rằng tôi đã mất
Người yêu xưa trẻ dại rất hiền
Lung linh mãi hai đứa mình ngày ấy
Dép lê cùng áo cũ song đôi
Xe chẳng có cứ nhẹ nhàng đi bộ
Tay không dám cầm lòng náo nức vui
Như giếng cạn giấu sao trời dưới đáy
Anh mãi là kỷ niệm thuở ngây thơ
Hãy thơm phức như trái cây chờ hái
Đừng bắt em uống cạn chén trà thô.
1999
NGƯỜI CÂU CÁ BIỂN
NGƯỜI CÂU CÁ BIỂN
Chê mặt hồ
sóng nhẹ
Mặt ao tù
lặng câm
Anh thả câu
vào biển
Mặc ngày đêm
sóng gầm
Một mình
trên bờ đá
Mặc nắng soi
cháy đầu
Mặc sóng
tung ướt mặt
Mặc bộn bề
dây câu
Im lìm như
hiền triết
Vững tin như
tín đồ
Anh không
cần nhìn sóng
Chỉ lặng yên
đợi chờ
Và kìa – con
cá lớn
Đã cắn vào
mồi thơm
Anh giật lên
thật lẹ
Ôm đầy lòng
tay ngon
|Ước chi tôi
là cá
Giữa biển
đời cần lao
Gặp được
người tri kỷ
Biết kiên
trì thả câu
Vũng Tàu
2001
THAY ĐỔI VÀ KHÔNG THAY ĐỔI
.
Có kẻ bảo ta là ”đồ ngu”- coi ta như đứa ở
Có người sàm sỡ như ta là cave
Có đứa khen ta bốc trời như ta là con ngốc
Có thằng nói yêu ta rồi mang gái đến khoe…
Một mình mua nhà dọn nhà rồi lại mua lại bán
Ý Nhi đùa: ”Khỏe và buồn thì làm vậy cho vui!”
Ta thay đổi dẫu mệt nhoài cố tìm ra chỗ ở
Nhưng biết lục lọi từ đâu để chọn một người?
Thôi thì cứ sống vui ơn trời cho ta sống
Cứ nói cười bơi lội thể thao
Cứ du lịch nhảy đầm uống bia và tán dóc
Ai muốn nghĩ ta là gì cũng chẳng làm sao!
Có bạn gái còn ghen. Trời ơi ta muốn khóc
Ta cô đơn đến hoang lạnh đất trời
Người mà bạn chơi thân giờ muốn thân với ta đâu phải người ta quý
Ta bây giờ chỉ bạn với ma thôi!
Đêm đêm ta nằm mơ gặp bố,
gặp em trai, gặp bạn gái thân đã mất
Gặp chồng ta từ nghĩa địa trở về
Anh nắm tay ta và rưng rưng như khóc
Nhưng chỉ lắc đầu rồi lại ra đi…
Số phận long đong đùa với ta phần cuối
Nhưng phần đầu ta đã sống đẹp sao
Ta đã làm việc say mê, đã được yêu chu đáo
Nên bây giờ mặc cỏ thấp mây cao
Ta sống vui đợi ngày về với đất
Gặp lại những người thân không thay đổi chút nào.
2007
Thơ Phan Thị Thanh Nhàn/ Hoàng Việt Hằng gửi bàinnb vi tính giới thiệu
Có người sàm sỡ như ta là cave
Có đứa khen ta bốc trời như ta là con ngốc
Có thằng nói yêu ta rồi mang gái đến khoe…
Một mình mua nhà dọn nhà rồi lại mua lại bán
Ý Nhi đùa: ”Khỏe và buồn thì làm vậy cho vui!”
Ta thay đổi dẫu mệt nhoài cố tìm ra chỗ ở
Nhưng biết lục lọi từ đâu để chọn một người?
Thôi thì cứ sống vui ơn trời cho ta sống
Cứ nói cười bơi lội thể thao
Cứ du lịch nhảy đầm uống bia và tán dóc
Ai muốn nghĩ ta là gì cũng chẳng làm sao!
Có bạn gái còn ghen. Trời ơi ta muốn khóc
Ta cô đơn đến hoang lạnh đất trời
Người mà bạn chơi thân giờ muốn thân với ta đâu phải người ta quý
Ta bây giờ chỉ bạn với ma thôi!
Đêm đêm ta nằm mơ gặp bố,
gặp em trai, gặp bạn gái thân đã mất
Gặp chồng ta từ nghĩa địa trở về
Anh nắm tay ta và rưng rưng như khóc
Nhưng chỉ lắc đầu rồi lại ra đi…
Số phận long đong đùa với ta phần cuối
Nhưng phần đầu ta đã sống đẹp sao
Ta đã làm việc say mê, đã được yêu chu đáo
Nên bây giờ mặc cỏ thấp mây cao
Ta sống vui đợi ngày về với đất
Gặp lại những người thân không thay đổi chút nào.
2007
Thơ Phan Thị Thanh Nhàn/ Hoàng Việt Hằng gửi bàinnb vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét