Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012

Thơ LÊ VĂN HIẾU



Thơ LÊ VĂN HIẾU 

CON CHIM SẺ TRONG
SÂN BỆNH VIỆN
.
Này chim sẻ ,
Nhảy nhót trong sân bệnh viện
Nhảy nhót bên nỗi buồn
Đầy những số phận.
Này chim sẻ,
Nhảy nhót trong vòng cung bệnh viện
Nơi không có hạt thóc
Không phải sân phơi – cánh đồng
Ở đó có những khuôn mặt rười rượi.
Thấp thoáng,
Bức tường trắng,chiếc áo blu trắng
Chim sẻ rơi không tiếng động,
Bước chân của người thăm nuôi,không tiếng động
Lặng lẽ nhấc bên lề bệnh viện.
Bước chân hy vọng
Sẽ nhấc bay về với phận người
Sẽ ngã khụy xuống lằn số mệnh.
Này chim sẻ
Ríu ran bài ca hy vọng
Lặng lẽ bay,
Lặng lẽ rơi.
Và cất cánh nhỏ nhoi lao ra ngoài bệnh viện.
.

KHI MẶT TRỜI CHƯA MỌC
.
Tôi gõ cửa nhà em
Khi mặt trời chưa mọc
Sự thật tôi muốn tìm
Một khuôn mặt.
Tôi muốn tìm ở đôi măt ngái ngủ sau đêm
Có còn đọng cho tôi vài điều trăn trở
Có còn đọng cho tôi vài lần mất ngủ
Để lật gieo những hạt giống đen nồng.
Tôi cầu trời cho mắt em thâm quầng
Tôi tìm niềm vui trong sự khắc khổ
Tôi tìm hạnh phúc trong bóng gầy
Tôi tìm tràn đầy trong khát vọng lưng đong xiu đổ.
Có nghĩa tôi sẽ đong ,và em cũng sẽ đong
Nên tôi tìm em khi mặt trời chưa mọc
Nước bể đông ban mai chưa kịp lau khuôn mặt em.
Ánh sáng chưa kịp rọi soi,em cũng chưa kịp
Nhận một làn hương của bông hoa nở sớm.
Những con chim chưa một lời phủ dụ rót vào tai em
Tôi gõ cửa khi mặt trời chưa kịp mọc
Nghĩa là tôi muốn tìm
Đêm qua điều gì làm cho em thao thức#
  

NGÀN NGỰA
  
Đi từ xứ hát tuồng
Mang theo tiếng hí của ngàn ngựa.
Những con ngựa cách điệu
Cất vó trong khung trời hẹp.
Nhảy dài theo bước chân tôi
Lốc cốc âm vang nhung nhớ.
Từ quê xứ tuồng
Những con ngựa theo tôi leo núi
Gắn mình vào mỗi mầm cây
Tự lúc nào không biết.
Bất chợt, hoa cà phê nở tung
Từng chùm,từng chùm trắng muốt
Hiện ra hàng đàn ngựa Bạch
Tôi nghe chúng hí vang.
Phải chăng quê xứ tuồng
Gửi cho tôi ngàn ngựa?
.
Thơ LÊ VĂN HIẾU/ Lê Bá Duy đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét