Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

Thơ BÀNG BÁ LÂN


Thơ BÀNG BÁ LÂN

TRĂNG QUÊ
Trời cao, mây bạc, trăng tròn,
Đê than hiu quạnh, tre buồn nỉ non.
Diều ai gọi gió véo von,
Cảnh xoan đùa ánh trăng xuông dịu dàng…
Hỡi cô tát nước bên đàng!
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi?



EM Ở ĐÂU?
Thương nhớ em hoài, em ở đâu
Vắng em đời nặng trĩu u sầu
Khi còn gần gũi sao hờ hững
Chừ đã xa rồi mới khổ đau!
Chẳng khác đất khô mong được nước
Mà hơn tằm đói được cho dâu
Mang mang trường hận hai dòng lệ
Thương nhớ em hoài, em ở đâu?
.
HỒ XUÂN HƯƠNG
Trưa ấy, Nàng Thơ hiện xuống trần,
Lạc loài đi giữa đám văn nhân
Bực mình nghe mãi lời khuôn sáo,
Nàng mỉa mai gieo nhẹ mấy vần.
Thánh thót, u hoài như gió mưa,
Xa xôi huyền ảo tựa trăng mờ.
Những lời dí dỏm yêu đương ấy,
Miệng thế chê cưới quá lắng lơ.
Tâm sự Nàng Thơ ngỏ với ai?
Trăng khuya chênh chếch ngả phương Đoài
Buồn duyên hay cũng tương tư đấy?
Đã “mõm mòm” chưa chị Nguyệt ơi! (+1)
Tình cả, tài cao duyên hẩm hiu,
Ngổn ngang trăm mối hẹn trăm chiều.
Ngàn năm ôm hận không tri kỷ,
Từ đấy vần tiên bật tiếng reo!
Có lẽ Nàng Thơ buồn thế chăng?
Một đi không trở lại thăm trần
.
Ngày nay lưu luyến lời châu ngọc,
Ta nhớ, tìm ai dưới nắng trăng!
.
Ổ RƠM
Hôm nay rơm mới đầy nhà,
Em làm một chiếc giường ngà cho anh.
Rơm vàng em bện chung quanh,
Rơm mềm lót giữa mời anh vào nằm!
Giường em không chiếu không chăn,
Mà êm mà ấm hơn rằm em ơi!
Vào đây em, hãy cùng ngồi
Mà nghe mưa giót mái gồi thâu canh…
Đêm nay không nhớ thị thành,
Bao nhiêu mơ ước tan thành hư không.
Ướp mình trong nón rơm bông,
Tinh mơ còn ngát hương đồng trên da.
.
CHÉN RƯỢU HOÀNG HOA
Sen hạ tàn khô hồ bán nguyệt,
Ngạt ngào dăm chậu cúc hoàng hoa,
Cụ Nghè hôm sớm lên cây trúc,
Lững thững bên hồ đón ý thơ.
Đây đó chan hòa trăng những trăng
Hoàng Hoa bừng nở đón đêm rằm.
Thư đồng hầu rượu bên hồ sáng,
Dăm cụ rung đùi chén chén nâng.
Bình sứ nghiêng nghiêng rót chén vơi,
Ý thơ, men rượu dễ say người.
Giọng vàng cao đọc hoàng hoa khúc,
Cá nổi hồ trăng lặng lễ bơi.
Chén rượu mừng hoa say chếnh choáng
Lời thơ lắp lại ý ban đầu
Vài ba giọt rượu hoen tà áo;
Một chút trăng ngà vướng tóc râu.
.
ÁO LỤA
Ngừng viết nhìn lên: mắt rạng ngời,
Lặng nghe nhè nhẹ bước chân ai.
Đôi tà áo lụa bay trong nắng
Tha thiết mành thơ lướt cửa ngoài
Em đẹp làm sao vóc dáng thon
Đôi vai thuôn mịn, cánh tay tròn
Lưng mềm não nuột đường tơ óng
Uyển chuyển ngồi, đi, dáng trẻ son
Ai dệt nên tơ lụa nõn nà
Nhẹ nhàng êm dịu mát như da?
Ai khâu chiếc áo vừa xinh quá
Phô hết đường cong vóc dáng ngà?
Ta nhớ chiều kia dưới nắng trăng
Cúi nâng tà áo nhẹ tay cầm,
Mơ màng ngỡ nắm tơ trăng biếc
Áo lụa người trăng đẹp mỹ nhân…
Áo lụa còn đây, người ở đâu?
Buồn thương vuốt lại nếp thơ nhầu
Chút thừa hương phấn còn lưu luyến
Gợi mãi tình xưa để nhớ nhau
Tìm mãi trong tơ vóc dáng thon
Đôi tay thuôn mịn, cánh tay tròn
Lưng mềm não nuột đường tơ óng
Ngắn ngủi duyên hờ… vạt áo con.
.
TRƯA HÈ
Dưới gốc đa già trong vũng bóng,
Nằm mát đàn trâu ngẫm nghĩ nhai
Ve – ve rung cánh ruồi say nắng;
Gà gáy trong thôn những tiếng dài.
Trời lơ cao vút không buông gió,
Đồng cỏ cào phô lượt cánh hồng.
Êm đềm sóng lụa trôi trên lúa;
Nhạc ngựa đường xa rắc tiếng đồng.
Quán cũ nằm lười trong sóng nắng,
Bà hàng thưa khách ngả thiu thiu,
Nghe mồ hôi chảy đầm như tắm…
Đứng lặng trong mây một cánh diều.
Cành thưa nắng tưới chim không đứng,
Quả chín bâng khuâng rụng trước hè.
Vài cô về chợ buông quang thúng,
Sửa lại vành khăn dưới bóng tre.
Thời gian dừng bước trên đồng vắng;
Lá ngập ngừng sa nhẹ lướt ao.
Như mơ đường khói lên trời nắng;
Trường học làng kia tiếng trống vào.
.
Bàng Ái Thơ chọn đọc, Vân Hạc giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét