Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

Thơ Trần Thị Huê

Thơ
Trần Thị Huê

Với
Trong căn phòng biệt lập
Que tăm sống chật
Xâu nụ hôn vờ

Ngồi nghe nhịp tim
Của hai người úp mặt
Cô đơn tuột vào trong

Căn phòng chật
Người và que tăm biệt lập
Nụ hôn nguội một mình.

Đặc đêm

Người khác ngồi vào chỗ này 
Nghe tiếng khác của quy luật đã sống
Nhìn trời hốt tôi vào cuộc
Nhìn sự thật

Ở đây một miền đặc đêm
Một miền sâu trong nước
Nơi tôi gọi nơi tôi thức
Nơi tâm linh vọng về
Nơi tôi trở thành thủ phạm

Lớp đất chung số phận
Lớp đất cùng nghe
Tôi bước trống ngực tuột ra ngoài
Bất chợt về dưới nơi tôi ngồi vào chổ này
Một hàng cây đứng lầm lỳ
Nó nhìn tôi bằng năm ngón
Cùng nói với tôi câu vô hồn
Ở đây lạ mặt thường bí ẩn
Thường có mặt đặc đêm
Khiếp sợ

Đó là lời kể
Đó là tiếng cào cào
Không phải thánh thiện như tình yêu của tôi
Giành cho một ngày trái gió
Đêm nào cũng như vậy
Nghìn đêm chưa ai nói
Về kẻ gàn dở

Đi lỡ đường
Đi nhầm vào ngôi nhà hướng ra cửa sông
Bao lời trong ngày
Bao tiếng cầu an
Khi tôi ngồi vào nơi này
Khi tôi ném quả còn vào chân.

Giấc mơ nhật thực

Tan trong hoàng hôn ý tưởng
Tan trong đám cỏ sợi gân
Tan trong khoảng đất thắp cho mình chiếc nôi không tả lót
Nhìn lên trời
Vỡ mộng
Hoàng hôn thắp đèn
Cửa sổ nhà không điện
Con thằn lằn ăn đêm
Những bàn chân cứ va vào nhau,cứ dẫm lên nhau,cứ tranh nhau

Còn đêm khuất dần
Thiếp đi tan hết những vay trả
Kẻ chì lại viết lên cành dương liễu
Phía ngọn dương còng mình là cát
Phía cát úp mặt là nước
Phía ý tưởng là ngôi nhà,phía ngôi nhà là chân trời
Mơ về tôi giấc mơ giấu nỗi niềm dưới gốc tóc
Giấc mơ nhật thực
Trời xanh

Trải nghiệm tưởng tượng

Tháng năm chia chẵn
Cho một ngày lẻ
Đếm cát dưới chân
Đem về xây nhà không khí

Bên trong khúc ruột ngôi nhà
Là mặt tiền quốc lộ
Nhiều thứ tằn tiện trong ngày
Tôi đem ra phơi ngoài biển

Nghìn năm ngọn dương lấy tuổi
Nhân với tia nắng mặt trời
Gốc rễ chia mãi còn dư

Có phải con sâu vừa tượng hình gặm cụt lá non
Đâm thủng quy luật tôi và sóng

Mặt trời ngực vạm vỡ
Một lần đứng yên không bỏ chạy
Thỏa hiệp
Cọ xát
Vạt áo mỏng hổ thẹn với mặt trời
Làm tình đơn tính

Trở ngược trang giấy
Viết hàng nước mắt
Bồ câu lạc đàn.Gặp bão.

Đêm thừa ra ngoài

Đêm thừa ra ngoài
Vết chấm ngắn thừa ra ngoài
Bên trời cánh ve lút đầu
Còn mỗi tiếng kêu
Khảm đêm thường như mặt nạ
Tiếng con mọt lạc đường bò xuyên qua chuyện buồn
Rơi vào cánh ve nhặt những lời quái dị
Đi như dáng mái chèo nơi dòng sông không một vệt sóng
Không bờ không có hàng cây
Người chồm lên nhau giành giật
Người mỉm cười chen nhau hàm răng níu chặt
Tự lãng quên tự hổ thẹn tự nhặt về
Những đêm thừa không chém nổi
Không thể biến hình ngọn cỏ
Ra đi khói từ mắt
Tìm nguồn cảm xúc múc lên từ đáy giếng
Đêm thừa ra ngoài
Giấc mơ đè cháy rụi.

19/8/2007 
.
Thơ Trần Thị Huê/ Hoàng Vũ Thuật đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét