Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012

Thơ Phan Văn Chương

Thơ
Phan Văn Chương

mẹ Việt

Tóc mượt Hà Giang
chân Cà Mau phù sa ngấn biển
phập phồng nhịp thở Trường Sơn
tay mềm hải đảo

hai đầu giang sơn
đòn gánh cánh cung
mẹ hiền Lạc Việt

trĩu bờ vai
vừa đi vừa mưa
cơn mưa dầm vắt sức
vừa đi vừa nắng
khô ngời ngời đồng muối ánh lân tinh

đôi mắt
Tây Hồ Thác bà

eo thon bóng dáng ba miền
nồng nàn lam lũ
ngực thơm bờ bãi sầu riêng.

14/8/2005


Nghĩa trang Trường Sơn

Những ngôi mộ hình chiếc ba lô
gia tài Tổ quốc máu xương người lính
mười nghìn bình hương
Trường Sơn lửa đổ

rợp rợp quân đoàn
cuộc thánh chiến tử sinh trùng trùng phần mộ
cát bụi anh hùng
dũng sĩ về đất
bao vỉa quặng tinh thần
muôn đời sau khai quật

triệu triệu ngôi sao băng hà nền trời thế kỉ
chưa tới số tận cùng
vạn cành cây tựa nòng súng biên cương
vẫn gác lên mặt trời bộc phá

những bó hương không đủ mỗi phần mộ một cây
nỗi đau sót lại

giữa đồng đội
tôi người lạc ngũ.

Diệu vợi

Rừng tóc ken dày rừng gió
hương rười rượi núi nguyên sinh

thung mắt hao gầy biển lửa
quay quắt ngọn sóng vô hình

cuốn thiêu đôi miền trái cấm
bão bùng quằn quã tinh khôi

với người khát veo sương suối
ngút ngắt cồn bãi kiếm tìm

cầu vồng cánh môi ngũ sắc
bảo tàng lạ đến hoang sơ

trời ngực triều dâng diệu vợi
tăm tích chìm mãi nụ hôn.

30/4/2004

Còng gió và anh

Ngày lại ngày còng gió và anh
đo chiều dài của biển
chấm thuyền nâu khơi xa vàng lưới bạc gần bờ
cấp số cộng bàn chân gió bước
cộng ngày cộng tháng cộng năm

ngày lại ngày còng gió và anh
đo chiều rộng của biển
sóng trắng quá trải mình trắng quá
cấp số nhân thăm thẳm hoàng hôn
nhân ngày nhân tháng nhân năm

ngày lại ngày còng gió và anh
đo nông sâu của biển
triều ngập ngừng từng nhịp triều đi
váy chiều đăm đắm
bình phương ngày bình phương tháng bình phương năm

đo bây giờ đo tận mai sau
trong hơi thở nóng bừng trong eo lưng mặn nước
trong ánh nhìn biếc xanh trong rong rêu tóc xoã
lập phương trời
lập phương gió
lập phương mây

biển căng tròn sau mỗi vòng tay.

Tháng 7/2010

Vòm sầu riêng

Nhà hát trái sầu riêng
căng vồng mười mấy năm tích hợp

mỗi ngày đẹp từng centimet
lấn vòm trời cao xanh
ý nghĩ lên tầng thánh thiện

quãng ngày đẹp nhất một đi không trở lại
bí mật dại gì dấu mãi

vẻ đẹp lần đầu giành riêng ai đâu
biết trước

giai đoạn cao tần âm thanh va đập
quay cuồng
vũ điệu

nốt lặng
ngấm tận từng nơ ron
trái
sầu
riêng
trên cơ thể nàng Singapore kiều diễm.

Singapore, 22/12/2010

Thơ Phan Văn Chương/ Hoàng Vũ Thuật đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét