Thơ
HUỲNH VĂN ÚC
HUỲNH VĂN ÚC
PHỐ TÍM
Em không mang tên một loài hoa
Nhưng ta lại gọi em là Phố Tím,
Tím màu kỷ niệm .
Hà Nội hè về
Con phố dài
Bồng bềnh trôi trong sắc tím bằng
lăng,
Màu tím bâng khuâng
Ngan ngát
Trong nắng
Trong mưa,
Trong chiều tà còn tia nắng muộn,
Nắng sóng sánh đổ dài
Trên mái ngói rêu phong
Để cho ta ngơ ngẩn trong lòng
Và gọi em là
Phố Tím.
MÙA THU
Em ơi! Hà Nội lại vào thu
Sớm ban mai lãng đãng sương mù
Rồi bâng khuâng sầu lên trong nắng
Heo may về bỡ ngỡ thu sang.
Chiều còn vương một chút nắng vàng
Mây cuối trời đơn côi lang thang
Lá ngoài song rơi rơi lặng lẽ
Cuộc tình nào rồi chẳng sang trang.
Có lẽ nào mùa thu rất ngắn
Có lẽ nào mùa thu trống vắng
Thu đến rồi ta biết hỏi ai
Đến thu này tình có nhạt phai?
Thơ Huỳnh Văn Úc/ Tác giả gửi bài
Bnn vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét