Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

Thơ THÁI HẢI

Thơ
THÁI HẢI


Bà Nà
1.
Cõng mây lên núi Bà Nà
gần mà xa
bay
thực ảo
mái chùa cong trắng
đôi cáp lửng lơ nốt nhạc treo
cây nguyên sinh điệp trùng
nhụy hoa nhân rừng
 nở bung lưng núi  
suối Mơ dựng
thác Tóc Tiên đổ
khúc hoan ca lang thang
rời rợi
gió
 
2.
Chùa Linh Ứng thiếu nữ Hàn chắp tay
hương cỏ thơm hay hơi thở thơm
chân đất
chân dày
A - Di - Đà - Phật
cái thanh mãi còn cái thô chẳng mất
đồng hành âm dương
ngàn năm vẫn thế
núi rộng sông dài dâu bể kiếp người
đất trời mong manh
giọt sương vít cành
vườn Lộc Uyển
tiếng chuông dưỡng tâm an lành trần thế
vọng
mai sau
tìm nương cửa phật…
 
3.
Nắng lên núi bạc
chiều buông lan tím bâng khuâng
 
chim gõ lưng đèo
hoa rừng vô tư đầu ngõ
 
bướm trắng ghẹo hoa
nắng soi muộn phiền tan biến
 
sương xuống trăng phơi
ly rượu tràn môi đá mọc
 
tiếng cười biếc cỏ
lăn dài trong đôi mắt nhau
 
rừng xanh núi xanh
đợi xuân Đào Chuông thắm đỏ
 
một mình tiêu dao
bồng bềnh bồng bềnh bồng bềnh
4.
Hơi ấm chủ nhân ngôi nhà hoang phế
Tạc trên phiến đá gan gà
Mùi nước hoa Pháp cổ  
Biệt thự rêu phong
 
Đại ngàn thánh thót dương cầm
Lò sưởi lửa reo đêm lạnh
Con chim chuyền cành
Điệu van xơ
 
Thời gian chảy trong mạch vữa
Chảy trong róc rách suối ngàn
Chảy trong đất nâu lá mục
Chảy trong da trắng da vàng
 
Hầm rượu xuyên thế kỷ lữ hành quây quần nâng ly
Mắt nâu tóc bạch kim làm sao hiểu hết
Trái bưởi trăm năm ngơ ngác mắt nhìn
Ai đó khóc tự hào về cha ông của họ
5.
Chớm thu chạm chốn thiên thai
cõng mây xuống núi

Bà Nà 22/9/2012
         
Cỏ thức

Lá đan vào đêm
nát
những tinh cầu
tất cả đang rùng rùng dịch chuyển
như
hơi thở
đất

Đêm
cỏ thức
dòng sông xổ tung
sóng uốn mình
con đò lấm tấm lân tinh
rạn

Đêm
cồn cào cỏ
lũ côn trùng râm ran ấm lên dưới lá


Kiến

Những con kiến cụng râu nhau vội vã
như là thời gian ít quá

Bò lên từ mặt đất
một dòng sông đỏ bồng bềnh
lật nghiêng bức tranh cổ

Không để lại dấu chân
lặng lẽ về đâu
đàn kiến

Có một chiều
tôi ngồi nhìn kiến di cư
ngoài kia mây dăng chớp bể

sẽ có ngày dòng sông trở lại
đỏ như máu
chảy về lòng mẹ

Có một ngày
tôi
tìm tôi giữa ngàn vạn kiến cụng râu

Thiếu nữ

muôn giọt lấp lánh hòa vào suối tóc
bông sen mưa vào đêm

ngón êm xoa dịu nỗi riêng tư thuần khiết
tấm gương trong mấy mét vuông phiên bản

lược cong hình trăng khuyết
chầm chậm về non
không nói được gì ngoài hương bưởi thơm
ánh điện
trắng đến tự tin

tiếng thạch sùng cô đặc trong đêm
khô khát

dưới bông sen
nước chảy



Chị bán rau tập tàng

Một mớ hành ta
Một mớ ngò tây
Tập tàng một mớ
Mỗi thứ dăm cây
Rau xanh như chị
Chị như rau gầy
Có người hỏi mua
Chị mừng nín thở
Sợ e khách đùa
Dăm ngàn bạc lẻ
Chợ tan lúc nào
Bước thấp bước cao
Chị về sắm tết.


Thơ Thái Hải/ Hoàng Vũ Thuật đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét