Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Thơ NGUYỄN LÂM CẨN

Thơ
NGUYỄN LÂM CẨN

DD: 01666222061
Email:nguyenlamcanna@gmail.com

 
CỐ HƯƠNG

Rời quê ngậm quả bồ hòn
Tôi đi về phía vẫn còn tình thương
Gọi lên hai tiếng quê hương
Nghẹt lời chết giữa gió sương thiếu thời

Tạ ơn đất
Tạ ơn giời
Cho tôi còn sống làm người
Tạ ơn !

Đập đầu tôi lạy giang sơn
Cho tôi gánh nặng tủi hờn mà đi !

Phúc lai có Phật độ trì
Bếp nhà còn đỏ
Tôi thì còn quê
Bạc phơ mái tóc tôi về
Trẻ con:
Ông nớ !
Ông tê !
Ai hè ?

Tôi ngồi đếm rụng lá tre
Bao nhiêu xác lá chở che cho mình ?

Nghệ An 17-3-2011

CHỢ CHEN

Chen người người lại chen ta
Đâu là kẻ cắp ?
Đâu là thường dân ?
Chen vai, chen áo, chen quần
chen mua, chen bán
chen gần, chen xa
đàn ông chen với đàn bà
không chen không lấn không ra Chợ Viềng

Mỗi năm chợ họp một phiên
Rủ nhau may rủi đồng tiền đầu xuân
Cái thực chen cái phù vân
Người ơi nếm lấy một lần chen nhau
Anh chen trước
Em chen sau
Tình duyên mở hội sắc màu chợ chen
Chợ đời phơi mặt trắng đen
Chợ Viềng ai biết sang hèn ấy ơi

Chen nhau tưởng đến hụt hơi
Bao nhiêu xo xúi đánh rơi Chợ Viềng

Chợ Viềng 09-02-2011

ĐÊM CÒN ĐANG NGỰ…

Đêm còn đang ngự trong nhà
Ta nhìn không thấy
Mắt lòa rồi chăng ?
Kia mặt trời
Kia mặt trăng
Tưởng là ánh sáng vĩnh hằng…Biết đâu !

Đêm còn đang ngự trong đầu
Đâu đâu cũng chỉ một màu nhá nhem
Sớm nhá nhem
Chiều nhá nhem
Cái nhá nhem ấy ai đem trả trời ?

Đêm còn đang ngự trong đời
Cây nghe gió thổi chơi vơi là vàng
Mưa sụt sịt
Nắng chói chang
Bụi thì ra phố
Về làng leo heo
Sống lâu trong phận đói nghèo
Giấc mơ hẫng hụt tong teo về giời
Cái ta quen
lạ với người
Cái ta yêu
hóa tiếng cười người ta !

Mặt trời đang ở đằng xa
Quen trong bóng tối nhìn ma nhầm người

HN 4-2-2012

NGUYỄN DU
TRƯỚC TRANG VIẾT TRUYỆN KIỀU

Nửa đêm
Như tượng.
Ông ngồi
Thời gian trên giấy ngừng trôi.
Bút nhòa
Đau đớn thay phận đàn bà*
Nghẹn trong tiếng nấc, lệ sa mấy hàng
Ông ngồi trắng tóc đêm tang
Bút day đứt ruột đời nàng ? Đời ông ?
Uổng thay một đóa hoa hồng
Tàn xuân lạnh một chữ đồng đến xương !

Ông ngồi
Trăm mối sầu thương
Câu thơ rút sổ đoạn trường mà đau
Khi tựa gối*
Khi mày chau
Khi vò chín khúc*
Khi nhàu ruột gan !

Ông ngồi
Như nát
Như tan
Ai đem đày giữa trần gian kiếp người !?
Bút lông quệt máu còn tươi
Đêm đen gằn một tiếng cười
Rồi câm !

Hà Nội 5-3-2012


Thơ NGUYỄN LÂM CẨN/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét