Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012

Thơ BÙI CỬU TRƯỜNG


Thơ
BÙI CỬU TRƯỜNG
.
Ta dìu nhau đi hết cõi đời này

 
Dựa vào vai tôi, mình ạ
nắm chặt tay tôi, mình ạ
nào cùng đi, mình nhé
như ngày nào ta dung dẻ, dung dăng.
 
Mình nhìn xem: lá lúa trăng
đậu trên mái tóc mình óng bạc
Kìa kìa: lưng trời cánh hạc
rủ chúng mình cưỡi gió cùng bay
 
Mình ơi, sáng nay
nắng hồng đọng trên môi mình.
Thật đó! cặp môi ngày nào
                                    mọng đỏ
cả đời tôi trộm khát khao.
 
Mình ơi, ngàn vì sao
không có ngôi nào trong 
như mắt mình đâu nhé!
không có ngôi sao nào nồng nàn
                                               như thế!
như đôi mắt đen tròn sưởi ấm suốt đời tôi.
 
Nào mình ơi, khoác tay tôi
mang thêm chiếc áo dài ấm mỏng
chiều Tết này người vắng
tôi đưa mình dạo phố xá thân quen.
tôi đưa mình về tuổi thơ bình yên
kỷ niệm thời cắp sách
ta nghịch đùa nơi vườn hoa
                                     bóng mát
nhặt búp đa, nhìn lá hoa bay
ngắm Cột cờ vòi vọi trong mây.
cười nắc nẻ đuổi hoa bắt bướm...
 
Qua rồi, mình ơi
chộn rộn
tháng ngày đói khổ
tháng ngày gian lao
qua máu đào
qua lửa đỏ.
 
Đủ cánh lông
chim ra ràng
rời tổ.
Còn lại Mình và Tôi.
 
Mình và Tôi
còn đây.
Mình của Tôi
trọn vẹn
Ta dìu nhau di hết cõi đời này.

NÀNG BÂN THỜI BÃO GIÁ

Áo xong chửa? Nàng Bân ơi!
Bỗng dưng gió mịt mù giời đến ghê 
Mưa sùi sụt, mưa  dầm dề.
Rét thấu xương, rét cóng tê cả người.
Yêu chồng cũng phải vừa thôi
Áo may không nổi, ra ngoài mà mua!
Đầy đường áo ấm. Thấy chưa?
Vừa nhanh, vừa rẻ, lại vừa nhàn thân!
Áo nội chỉ một vài trăm
Áo ngoại tiền triệu có nhằm nhò chi.
Cộng thêm Bão giá vào đi.
Bớt tiền chợ
Thế! Có gì khó đâu!
Mười ngàn mua một mớ rau
Chia hai bữa, chồng biết đâu mà lần.
Dưa cà muối mặn ăn dần.
Thịt rang chát xít, khó khăn gì nào.
Tiền điện thế vẫn chửa cao 
Nay mai tăng nữa hãy gào hãy rên.
Tiền tăng thì phải nộp thêm
Không thì cúp điện, đến đêm tói mò
Xăng tăng giá có gì lo 
Ra ngoài đi bộ mạnh giò, khỏe chân...
Bão giá thì hãy nhịn ăn,
Rét thì ngồi ở trong chăn... sá gì
Lương hưu nhăm nhắm đến kỳ
Vay nóng giật nguội... ta thì chạy quanh.
Ốm đau đi tập dưỡng sinh
Tăng giá thuốc, mặc họ hành lẫn nhau.
Khi nào lê lết tính sau
Nằm viện cũng có giường đâu mà nằm...
Xin nàng thân tự lo thân
Đến đâu hay đấy, chết dần mai nay.
Mấy lời tự đáy lòng này
Gửi nàng Bân lẫn gió may lạnh lùng!
.


Thơ Bùi Cửu Trường/ Hoàng Xuân Họa chọn đọc
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét