ThơBÙI HUY PHÁC
TUYẾT TRẮNG VAC-SA-VA
Gửi Basia
Anh rón rén bước đầu trên tuyết trắng
của mùa đầu tuyết trắng Vac-sa-va
Lòng chẳng nỡ làm đau nghe tuyết rạn
Đi tìm lời chợt đến của đôi ta.
Đường cát bụi nửa đời anh lận đận
chân chưa xa quê góc nắng địa cầu
Còn đen đủi lặng thầm bao số phận
Chẳng thấy lời.
Hoa tuyết vẫn rơi mau.
Krucza, 12-1992
ĐI TÀU HỎA
Tặng Việt Bằng
Trong một khoang tàu
Đôi ta đối diện
Ghế tựa hai đầu
Mà ra trận tuyến
Lao tới bằng lưng
Lùi về quá khứ
Gà gật kiệt cùng
Người mơ dấu cũ.
Thuận hướng tàu đi
Người bay tới trước
Gió lộng kể gì
Chân trời nao nức.
Khoảng cách đôi ta
Gần như gang tấc
Xa thật bao la
Trong khoang tàu chật.
Trên tàu xuyên Việt, 30-3-2001
MUỐI RONG
Như thành lệ mới tinh mơ
tiếng rao muối trắng đã qua ngõ mình
Ơi người đem biển kết tinh
bán cho người bớt nhạt tình
Người ơi !
Có thêm, xin chút gió khơi
cho nơi bức bối, cho vơi nhọc nhằn
Dặn em
mua muối mua dần
Để ta với biển
thêm lần lại qua.
18-6-2002
TRƯA XÍCH ĐẠO
Trưa xích đạo trẻ già không nón mũ
Nắng nghe mềm trước muôn tượng đồng hun
Những mảng sáng trên trán ngời trực xạ
Bước bộ hành cát xóa dấu chân son.
Kouilou (R.Congo), 17-2-2008
KHÔNG CÒN LỜI CỦA RƯỢU
Viết gửi nhà văn Hòa Vang những ngày bạo bệnh cuối cùng
Bạn có lần trong rượu
Thấy ta còn tỉnh khô
Mắng ta quân bần tiện
Đắng ngọt đến bây giờ.
Bạn là người chu đáo
Đang vào chiến trường K (1)
Chọn giây ngưng đạn pháo
Thu xếp nốt việc nhà.
Cháu Y Vân tươi tắn
“Chánh văn phòng của cha”
Dưới tóc ông bạc trắng
Lạy cha lên xe hoa.
Bạn trải lời gan ruột
Cùng bè bạn thân nhân
Tiếng chim khôn buôn buốt
Nhân thế bước chân trần.
Buồn vui đều cháy lửa
Giờ ta muốn cạn say
Thì bạn không uống nữa
Còn ai mắng ta đây ?
Đêm 19-3-2006
(1) Chiến trường K ( bệnh ung thư ) : Nén đau, nhà văn dí dỏm nói với bạn bè về bạo bệnh của mình. Mười ba ngày sau khi chủ trì lễ cưới cho con gái út, như một trọng trách cuối cùng, bạo bệnh đã cướp anh đi
Thơ Bùi Huy Phác/ Tác giả tự chọn
nnb vi tính giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét