Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012

Thơ PHẠM ĐÌNH ÂN


Thơ
PHẠM ĐÌNH ÂN
Điện thoại : 0903456761

NGHỆ THUẬT ĂN XIN

- Có nơi người ta mở trường dạy cách ăn xin
- Đừng nói nữa làm chi cái bịp lừa, điên đảo!

Ở những nơi kia
Có gia đình toan tính làm giàu bằng cái nghề kỳ quặc
mẹ cố tình mặc rách
riêng lũ con làm giả tật nguyền
lăn trong bùn đen, cống rãnh
hòng gỡ gạc tình thương, móc túi kẻ hiếu kỳ.

Bạn tôi là sinh viên
quê miền trung cát sỏi
một lần đau nặng
thất thểu  vào ra nhiều bệnh viện
gõ cửa cá nhà quen, đã quay vòng mấy lượt
đói mờ mắt
biết làm sao?
Thôi thì đành xin lại mẩu bánh mì thừa của đứa ăn xin.

CÂY LÁNG DÙ

Thời trẻ vào cửa rừng
hăm hở trông một cây ngon mắt.

Nay mới biết
láng dù
tên bóng nhẫy
thân nhẵn thín
mà trăm ngày đã mọt nát tươm
làm củi, cũng chỉ đùn ra khói đục.

Bực mình
trót làm một việc vô ích
Bực mình hơn
chưa đốn hết chúng nó.

MUỘN RỒI

Muộn rồi
người bệnh đã đến trước xem kết quả xét nghiệm
Nửa tháng sau
nước mắt tiễn đưa.
Bác sĩ nói:
- Nếu không biết
anh ấy có thể sống thêm được mươi, mười lăm năm nữa.
11-11-2008

TAY KHÔNG

Cậu nằm xuống, vẫn tay không
Mười lăm nghìn lẻ bạc trong ví sờn.

Đời nghèo cậu cậu, con con
Tiền sao hiếm thế, mỏi mòn ước ao.

Phận già bước thấp bước cao
Hồn nhiên vui cảnh hỏi chào bán mua
Chuộng hàng mậu dịch từ xưa
Sắm ba thứ vặt tiền vừa đủ tiêu
Con kêu đắt, cậu buồn thiu
Chợt bay sợi tóc trắng chiều gió giông.

Cậu nằm xuống, vẫn tay không
Tay con mấy chục triệu đồng.  Xót xa ... .

MÒN MÀI

Mòn
cho bén lưỡi dao
mòn
cho bóng mặt kẻ khác.

Nữa nữa mòn
gầy đét
để được gia nhập tập đoàn phế thải
đi đâu thì đi.

2010

HÀNH TRÌNH

Lăn
Lăn đi
lăn lăn lăn lăn lăn lăn
lăn đi.

Từ nguồn cao xưa
cuốn nhoài tung thác xé
không đến hết được cửa sông
trong lạnh đáy
gầy nhẵn muôn trùng hòn cuội.

2010

NGƯỜI TRONG ẢNH

Trong vắt tuổi mười lăm
Giật mình đôi mắt đẹp
Kiểu ảnh ưng ý rồi
Chụp làm sao giống hệt.

Những ngôi sao màn bạc
Phận tài sắc thăng, trầm
Máy ảnh nào ghi được
Chiều sâu xa nội tâm.

Người trong ảnh vẫn nguyên
Tháng năm trôi mải miết
Ta đi tìm lại ta
Chỉ gặp mình xót tiếc.

Ảnh dần dần phai nhạt
Ác, hiền đều già mau
Cả hình hài, cả ảnh
Ngày mai tìm ở đâu?

Thắt buộc vào nhân thế
Muôn mặt đời dại, khôn
còn cái còn mà mất
Mất cái mất lại còn.

CÂY XANH

1- Tuổi thơ đi qua ngưỡng cửa tre già
lớn lên ngơ ngác
xanh xanh xanh xanh
Trèo lên cây khế
hái quả khế chua
cành khế giòn
cành ổi dẻo
lòng thuộc từng búp tay.

Trăng sáng hiên nhà
nghe bà kể chuyện
trầu cay say giọng
vườn sau thơm hương cau...
Quả thị rơi bị bà
gốc gạo sân đình
rễ si cửa miếu
trên trời thằng Cuội cây đa...

Tuổi thơ mát bóng
cây tình yêu nhú xanh.

2- Hương cây đẫm gió trời
phập phồng lá phổi
thở vơi đầy nhân gian
Phiến lá rây nắng nỏ
chùm rễ đi râm ran
Tạo hóa kết tinh tế bào
quánh nhựa, sánh màu diệp lục
quanh năm hoa quả thơm vàng.

lao xao lá biếc chim chuyền
trứng ngời hạt giống.
Vào hội mùa xuân
lộc non búp nến
giêng hai khăn áo rậm rì.
Thu về hong hanh nắng gió
cây vườn xanh ngẩn ngơ.
Trong dáng cằn, cây mùa đông ứ nhựa
Sắc diệp lục với mùi thơm lành của hoa, vị ngọt ngào của trái
nồng nàn sau lóp mỏng da nâu.
Vàng lá ươm trong đất
mầm xuân xanh mai sau.

3- Cũng từ bùn đất đứng lên
cũng da bánh mật
Một cây chẳng phải đại ngàn
triệu cây sát cánh...
Chò nghìn năm đâm thủng trời
thông, mỡ ăn vẹt núi
tứ thiết, đinh, lim, sến, táu...
trai, nghiến, hoàng đàn...
lớp lớp anh hùng bất tử
Lưng trần oằn bão giật
vai kề vai đẩy cát xô bờ
đạp sóng biển lùi xa
chân ken chân giữ đất
Đâm - cọc Bạch Đằng
đâm - dáo búp đa
đâm - chông vót tre ngà Phù Đổng.

Hiểu gì hương vị thiên nhiên
Ngọt trái thơm hoa đâu thuộc về lũ giặc
Đốt rừng! Phun thuốc độc!
Dừa nghẹn ngào trái non
xoài héo hon trái bói
mầm đước xanh trong lửa vây càn
xà nu vươn ngực trẻ
mầm sao sa trên đất đen than
Cây cụt bật chồi
đất bồi cây mọc.
Cây đứng làm bút vẽ
quệt màu xanh lên trời.
Đứng nắng, làm bóng râm
nằm xuống, sống thêm đời gỗ
hương cây non xanh, hương gỗ xuộm vàng
Ba gian cột luồng
giường me mâm mộc
cán mai lì bóng mồ hôi...
Dứt rốn, tre bồng trong nôi
xuôi tay, sáu tấm đưa ra mộ
Hương đời hương gỗ hương cây.

Khô, cháy lửa mặt trời
mủi, sa bồi trái đất
Thời gian già lớp lớp than đen
cây thắp lửa dồi dào trữ lượng.

4- Không cỏ cây, không thể có con người
Điệp trùng vô tận
Cây mồ hôi, cây máu thịt ông cha
không chết đứng bao giờ
mọc thẳng, vươn lên trời thẳm

Cây xanh. Cây xanh. Cây xanh.

KHÁT KHAO MÙA HẠ

Bỗng tràn biển nắng
như sóng sánh bát nước chè xanh
Đất trời cười rạng rỡ
Ta nhảy cẫng như ngày xưa trẻ thơ
đón mùa hè trở lại.

Như bùng cháy tâm hồn
như chàng trai yêu nồng nhiệt
mùa hè kỳ lạ ơi!
Ta tan thành thanh âm, mùi vị, sắc màu
đất nước miền nhiệt đới
dập dờn du dương.
Phấn hoa bay sáng vườn
hương sen ngát tâm hồn mùa hạ
hương rì rào mọi ngả ong bay.
Trời nổi trống chiêng mở hội
hợp tấu rộn dịp mưa rào
Ve kéo đàn trong lùm cây tiếng ngân dóng dả
Vải thiều chín lập lòe đốm lửa
Tu hú kêu da diết
Chim hót trời xanh veo
Chim con nở trong màu xanh lá
Bờ ao quả chín rơi vàng
Dưa mát hơi mưa rào thấm đất
Nhót hồng môi em
tê tê đầu lưỡi
Nắng ngọt lịm nhãn lồng
Mật đặc nặng phồng múi mít
Vị ngọt, vị chua, vị chát
tháng năm chi chút ân tình.
Hái lượm mùa màng châu thổ dòng sông
ngô xuộm vàng râu, hạt no quánh sữa
nắng đỏ đuôi hạt lúa
nắng lại chín vàng đồng.
Cấy gieo mùa mưa, mùa lửa
mầm lên mập mạp cởi trần
mùa hè chín nục
mùa hè sinh sôi.

Xòe dẻ quạt đằng đông lộng gió chân trời
nắng dào lên cao thẳm
Mặt trời chín cây
nắng say men rượu
hạt nắng hòa vào hạt máu
Ta được bừng bừng
mồ hôi chưa ướt đã khô.
Hồn ta tắm sông xanh dời dợi
Nắng gắt không gian xanh ngắt
nắng oi ào trận mưa rào.

Cứ đến mùa hè ta lại dập dềnh bao nỗi yêu thương
Sống lại tuổi thơ ảo huyền kỷ niệm
Thương nhớ thời gian, thương nhớ ta
Thêm một lần thay mới.

Ta sống kiệt cùng hiện tại
một mùa hè thái cực.
Vào đáy nghìn mùa hè
uống cạn biển sông vẫn khát.

Mặt trời được khêu lên
rừng rực
Ta được khêu lên
luyện thép
tôi xuống dòng non mượt bãi bồi.

NƯỚC MẮT

Mắt đau ngỡ khỏi đã mừng
Còn riêng tuyến lệ xem chừng khó qua
Không thương đời, chẳng xót ta ?
Vô duyên nước mắt ướt nhòa không đâu.

Bao năm cạn giếng vênh gàu
Trơ con mắt ếch nhìn đau dân lành
Sướng mơ được khóc thỏa mình
Tỉnh ra ráo kiệt nghĩa tình mốc meo.

Thôi đành tuyến lệ phiêu diêu
Kệ cho sự thể nương theo bỡn đùa
Như xưa gió đổi hai mùa
Trốn trong ngõ vắng chiều mưa tủi hờn.

Ô hay! Mằn mặn chảy dồn
Bỗng dưng cái nghẹn đáy hồn  tứa ra
Trớ trêu thật - giả giao hòa
Chung quanh vọng tiếng ù oa kiếp người.

21-10-2009

KHÔNG LỆCH BÀN CHÂN

1
Gắng gỏi giữa sa mạc
Kìa, vườn cây và giếng nước
Đừng lệch bàn chân sang bên trái
cũng đừng bên phải.

2.
Mặt trời lên
Mặt trời lạnh xuống
Nắng khét. Bụi mù
Thức ăn đã vơi. Sức lực đã cạn.
Kìa, vườn cây và giếng nước.

Lẽ nào nằm lại ở đây?
Kìa, vườn cây và giếng nước.

3.
Bàng hoàng nhận ra
nơi bắt đầu
Cụt đường giữa sa mạc nóng bỏng.

4.
Choàng dậy
mới hay là ác mộng.

Lại đi, lại đi đến tận cùng xương tủy
trái đất ơi, trái đất vẫn tròn...

NGẪU CẢM

1- Huệ trắng từ lâu con hững hờ
Chợt nay hư ảo khói hương thờ
Người đi, giọt giọt hoa buông nhớ
Như lọc nghìn thu nước mắt khô.

2- Một hai người đỗ, trăm người trượt
Đây như tết đến, đấy như đày
Trạng nguyên cứ dẹp vô tâm mãi
Giật giải từ xưa, đỏ đến nay.

3- Râm bụt đơn đỏ thắm ngõ xưa
Nhụy buông lửng nồng nàn làm dấu
Hỏi mình bao dặm đường đi thấu
Có nhớ về chốn chẳng còn hoa?

4- Loang tím hoàn hôn mùa Thạch Thảo
Người ơi, thắm mãi đến bao giờ?
Cho ta bừng tỉnh tan thành khói
Níu vội nhành hoa trĩu giấc mơ.

5- Phận chẳng vàng son, không biết bạc
Kim ngân hoang dại tuổi đương thì
Trung du thuở rớt nhành hoa héo
Để nhói lòng nay mỗi bước đi.

Thơ Phạm Đình Ân/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét